Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi
Sau khi bị vị hôn phu chê bai là con gái nhà quê và kiên quyết từ hôn, ta trở thành trò cười cho các tiểu thư quý tộc khắp Kinh thành. Lời châm biếm và sự khinh miệt từ xã hội khiến ta cảm thấy vô cùng xót xa và nhục nhã. Phụ thân, với lòng thương cảm, khuyên ta nên xuất gia làm ni cô để tìm sự thanh thản. Trong khi đó, kế mẫu lại tặng ta một dải lụa trắng, như một biểu hiện của sự từ bỏ và buông bỏ.
Vào một đêm say rượu tại Quốc Tử Giám, ta quyết định liều mình quyến rũ một vị thư sinh tuấn tú, người mà ta chưa từng gặp trước đó. Đó là lần đầu tiên ta nếm thử hương vị của mây mưa, một hành động táo bạo để giải tỏa nỗi uất ức trong lòng.
Tuy nhiên, vận mệnh đã thay đổi khi ta tạo ra bức tranh "Lạc Hạ Cô Vụ Đồ". Bức tranh này nhanh chóng nổi tiếng và bán được mười vạn lượng vàng, danh tiếng của ta vang dội khắp Thượng Kinh. Trong một yến tiệc mùa xuân, thám hoa lang Cố Yến Chi, vì ta mà làm thơ và nhắc lại ước hẹn năm xưa, làm tăng thêm hào quang của ta.
Nhưng chuyện không dừng lại ở đó. Vị thư sinh tuấn tú, người mà ta đã từng quyến rũ trong đêm say, đã chặn ta lại trong phòng. Hắn ôm ta lên bàn sách, đôi mắt đỏ hoe chất vấn: "Đã ngủ với trẫm nhiều lần như vậy, sao còn không chịu cho trẫm một danh phận? Hử?"
Câu hỏi của hắn không chỉ là sự giận dữ mà còn là nỗi đau và sự mong mỏi của một người đàn ông muốn được công nhận và trân trọng. Ta đứng trước sự đối diện của tình cảm và sự kỳ vọng, buộc phải đối mặt với những quyết định quan trọng trong cuộc đời mình.