Sự nghiêm khắc của Phương Mê cũng gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cho các học sinh khác, thái độ của mọi người trở nên nghiêm túc hơn, mọi vết cắt đều thận trọng.
Một giờ của lớp giải phẫu, rất nhanh kết thúc.
Bùi Vân Khinh nhớ tới chuyện ngày hôm qua, muốn ở lại cảm ơn, lại cố ý đi chậm vài bước.
Thấy những bạn học khác rời đi, cô liền đi lên phía trước, "Phương lão sư, hôm qua thực sự cảm ơn ngài!"
Phương Mê tháo xuống găng tay vô khuẩn trên tay, "Tôi nhìn thấy tin tức rồi, chúc mừng em, trận này đánh rất đẹp!"
"Những cái đó đều là chú nhỏ thu xếp, không phải công lao của em." Bùi Vân Khinh mỉm cười mở miệng, "Hôm qua thực sự quá vội vàng, đều không có cảm ơn ngài tốt, ngài chớ để ý."
"Nếu như em nghĩ muốn bồi thường, có thể giúp tôi giới thiệu một nhà hàng lân cận một chút, tôi đối với khu này không quá quen thuộc, với lại. . ." Phương Mê chớp mắt, "Tôi nghe nói cơm ở căn tin không ngon lắm!"
"Không bằng Phương lão sư cùng chúng ta cùng nhau đi ăn cơm đi?" Đinh Linh cười xấu xa, "Hôm nay Vân Khinh mời khách!"
Phương Mê cười nhìn về phía Bùi Vân Khinh, "Cái này. . . Không phù hợp?"
Bùi Vân Khinh cười một tiếng, "Lúc đầu em cũng muốn mời ngài!"
Đương nhiên, câu này chính là khách sáo.
Hôm qua Đinh Linh trước tình huống kia, đứng cản ở trước mặt cô.
Bùi Vân Khinh cảm thấy cảm kích, cho nên muốn giữa trưa mời cô ăn một bữa cơm, căn bản là không có nghĩ đến Phương Mê sẽ là lão sư mới của bọn họ!
Phương Mê giương môi, "Vậy tôi liền không khách khí!"
"Đi thôi!"
Đi theo sau lưng hai cô gái đi ra ngoài phòng học, Phương Mê nhìn chằm chằm Bùi Vân Khinh đang đi về phía trước không xa, khóe môi cong lên, nở một nụ cười khó lường.
. . .
. . .
Dược nghiệp Cố thị.
Văn phòng giám đốc điều hành.Nhìn tin tức về Dược nghiệp Chu thị trên màn hình, Cố Tây Phán tức đến mức đập con chuột trên bàn.
"Thật sự là gặp quỷ!"
Trong hai năm qua, Cố Tây Phán một mực tận sức tại chuyển đổi Dược nghiệp Cố thị.
Trước đó, Cố thị làm đều là sản phẩm chăm sóc sức khỏe, theo xã hội phát triển càng tiến bộ, ngành nghề sản phẩm chăm sóc sức khỏe đã tiếp tiến vào thời kì suy hoàng hôn, làm y dược mới thật sự là giải pháp lâu dài.
Vì để cho xí nghiệp nhà mình bảo trì sinh mệnh lâu dài, Cố Tây Phán còn mạnh dạn đưa vào một loạt dược phẩm.
Nhất là gần đây, cô ta tổn hao ba trăm triệu, mua thuốc chống ung thư của công ty nghiên cứu và phát triển thuốc nước Mỹ, là đại lý phân phối duy nhất tại Châu Á.
Ai nghĩ?
Tại thời điểm này, Chu Đình An lại thực sự phát triển một loại thuốc chống ung thư mới.
Vốn tưởng rằng ít nhất phải mất vài năm để anh ta nghiên cứu và phát triển nó, vậy mà lại nhanh như vậy?
Một khi cái loại thuốc mới này được thông qua thí nghiệm lâm sàng, chính thức đưa ra thị trường, đối với Dược nghiệp Cố thị chắc chắn là một tác động rất lớn.
Không riêng ba trăm triệu của cô ta chi ra vô ích, con đừng chuyển mình của Dược nghiệp Cố thị cũng sẽ bị hủy theo đó.
"Không được!" Cố Tây Phán đứng lên, "Chu Đình An, ôi đối tuyệt không cho phép anh cướp đi việc buôn bán của tôi!"
Đưa tay ấn xuống nội tuyến, "Lập tức để tổng thanh tra tài vụ lên đây."
Một lát sau, tổng thanh tra tài vụ vội vã chạy tới, Cố Tây Phán lập tức hạ lệnh.
"Thu mua cổ phiếu Dược nghiệp Chu thị, có thể mua bao nhiêu mua bấy nhiêu, tôi muốn mua lại Dược nghiệp Chu thị!"
Chu Đình An đcó thù oán với cô ta, cô ta nếu như muốn ngăn cản anh, cũng chỉ có thể thông qua phương thức thu mua ác ý, đem Dược nghiệp Chu thị thu vào trong túi mình.
"Cái này. . ." Tổng thanh tra tài vụ một mặt khó xử, "Chỉ sợ rất khó, tôi nghe từ một người bạn làm trong công ty chứng khoán nói, hôm qua trước khi thị trường đóng cửa, có một người mua bí ẩn, mua vào tất cả cố phiếu của Dược nghiệp Chu thị trên thị trường"
"Vậy liền đi thăm dò rõ ràng là ai!" Cố Tây Phán hai tay chống đỡ trên bàn, "Tóm lại. . . Tôi muốn đem cổ phiếu trong tay người kia, toàn bộ mua về!"
Cô ta tuyệt không cho phép , bất kỳ người nào ngăn cản con đường tương lai của Dược nghiệp Cố thị!