*Đây là Đại bàng bay á nhưng thấy để Phi Ưng đoàn hay hơn nên từ chương sau mình sẽ để là Phi Ưng đoàn nhá
Trong phòng bệnh.
Trải qua mấy ngày tĩnh dưỡng, Đoạn Tư Bình thương thế đã chuyển biến tốt hơn rất nhiều.
Khi Đường Mặc Trầm tiến vào, cậu ta đang nằm ở trên giường, tiếp nhận kiểm tra của bác sĩ.
Nhìn thấy Đường Mặc Trầm, Đoạn Tư Bình chống hai cánh tay ngồi dậy, chân trần đứng trên mặt đất.
"Bộ trưởng!"
Nhìn qua một lượt từ trên xuống dưới một chút, nhìn thấy cậu ta đã có thể vững vàng đứng dậy, trái tim Đường Mặc Trầm bị bóp chặt bao lâu cũng có thể thả lỏng.
Nhìn sang bác sĩ, nghiêm nghị hỏi.
"Tình hình thế nào?"
Bác sĩ hướng anh chào hỏi.
"Báo cáo bộ trưởng, cơ thể của "Máy Bay" phản ứng bài xích với xương được cấy ghép là vô cùng nhỏ, hiện tại trên mọi phương diện các chức năng thân thể đều đã đang nhanh chóng khôi phục."
Đường Mặc Trầm gật gật đầu, phất tay một cái.
Bác sĩ thức thời rời khỏi phòng bệnh, Đoạn Tư Bình lập tức mở miệng.
"Bộ trưởng, ngài nhìn tôi đẫ khôi phục được gần hết, có thể để tô mau chóng. . ."
Đoạn Tư Bình hai chữ "Xuất viện" này còn chưa kịp nói ra, Đường Mặc Trầm đã không khách khí chút nào ngắt lời.
"Không thể!"
"Bộ trưởng, tôi thực sự. . ."
"Đây là mệnh lệnh!"
Bốn chữ, tất cả suy nghĩ của Đoạn Tư Bình đều bị chặn lại trong cổ họng.
Mặc dù trong lòng một trăm phần không nguyện ý, vẫn là đứng thẳng người, cung kính trả lời "Vâng" .
Đường Mặc Trầm ngồi vào trên ghế, dương dương cái cằm ra hiệu Đoạn Tư Bình cũng tiến vào.
"Cậu không nhìn thấy hung thủ?"
Đoạn Tư Bình khẽ lắc đầu, "Ngày đó tôi từ trong đội rời đi, đến một siêu thị mua một chút vật dụng hàng ngày, trở lại trong xe chuẩn bị khởi động, cảm giác được sau lưng có gì đo rất lạ, lúc chuẩn bị phản kích, trên cổ đã chịu một đòn trọng kích, chuyện về sau tôi thực sự cái gì cũng không biết!"
Có thể lên được vị trí đội trưởng, Đoạn Tư Bình không chỉ cần có đầu óc, mà thân thủ cũng phải xuất chúng.
Dù sao, cậu ta cũng là một mãnh tướng dưới trướng Đường Mặc Trầm .
Bị đối phương đánh một đòn, lại ngay cả đối phương bộ dạng thế nào đều không có thấy rõ, đây cũng là lần thứ nhất trong nhiều năm qua của cậu ta.
Biết lần này Đường Mặc Trầm bởi vì mình mà bại lộ thân phận, Đoạn Tư Bình trong giọng nói có chút ít lo lắng.
"Bộ trưởng, ngài nhất định phải cẩn thận nhiều hơn, tên này thân thủ chỉ sợ cùng ngài khó phân cao thấp!"
"Bộ trưởng!" Liệp Ưng - Vương Việt từ phòng bệnh bên ngoài đi tới, cầm trong tay một phần báo cáo đưa cho Đường Mặc Trầm, "Kết quả xét nghiệm viên đạn đã có, chúng tôi phân tích qua đường đạn cùng loại đạn, đã xác định viên này đạn, chính là viên đạn trên người hung thủ."
Đường Mặc Trầm quét mắt một vòng báo cáo, "Có thể xác định là người nào không?"
Liệp Ưng Vương Việt lắc đầu, "Chúng tôi phân tích qua tư liệu tất cả những thủ hạ cũ của La Sát đoàn, không phát hiện có người nào phù hợp với tình hình hiện tại."
Trong hành động tiêu diệt lần trước, cũng có một số con cá lọt lưới.
Từ tư liệu Vương Việt nắm giữ của những người đó nhìn tới, cũng không có ai phù hợp với hoàn cảnh của kẻ sát nhân.
"Liệu có phải Lệ Quỷ hay không?" Đoạn Tư Bình hỏi.
Lý Quả là một nhân vật quan trọng khác trong La Sát đoàn, địa vị chỉ đứng sau Phương Ngạo.
Người này vô cùng tàn nhẫn, vì vậy mới có danh hiệu là "Lệ Quỷ " này.
Sau khi Phương Ngạo chết, Lệ Quỷ cũng mai danh ẩn tích.
Một năm qua qua, Phi Ưng đoàn vẫn luôn tìm kiếm manh mối của hắn, nhưng từ đầu đến cuối không có tiến triển gì lớn.
"Vô luận như thế nào, các cậu đều phải cẩn thận hơn gấp bội." Đường Mặc Trầm đứng lên, đôu mắt đen thâm trầm nhìn hai người trước mặt, "Tôi không hi vọng lại có bất luận một người nào gặp chuyện!"
"Vâng!"
Hai người cùng đáp.
Đường Mặc Trầm gật đầu, quay người ra ngoài phòng bệnh.
"Bộ trưởng!" Vương Việt đuổi tới phía sau anh, "Có phải là tăng cường một chút cảnh vệ của ngài?"
"Không cần!"
"Nhưng mà. . ."
"Các ngươi cản không được hắn, không cần hy sinh vô nghĩa!"
Ngay cả Đoạn Tư Bình cũng không phải đối thủ của hắn, sắp xếp nhiều người bảo vệ anh, cũng là tìm đường chết mà thôi.