https://truyensachay.net

Các Nam Chính Đều Là Của Ta

Chương 129 - Công Lược Nam Chủ Mang ‘Mặt Nạ’ (22)

Trước Sau

đầu dòng
Điền Mật nhìn bóng lưng Cố Ỷ Dương rời đi, trong lòng có chút nặng nề.

Nàng không biết, phải nói cho Cố Ỷ Dương thế nào, mới có thể giảm bớt bi thương cho hắn.

Vĩnh Ninh vương cũng nhíu chặt mày, dựa trên lời nói của Cố Ỷ Dương trước khi rời đi, ông ta nghe hiểu, nhưng mà, ông ta đi đâu tìm Như phu nhân đây?

Ông ta quay đầu nhìn Điền Mật, nghĩ nghĩ, cười với Điền Mật: “Mật Nhi à, ngươi xem, Ỷ Dương còn chưa biết tin Như phu nhân qua đời, bây giờ Ỷ Dương vừa mới thắng trận trở về, lại lập được công lớn, không cần nói rõ chuyện Như phu nhân để đả kích hắn, chi bằng, đến lúc đó, nói Như phu nhân bệnh qua đời?”

Điền Mật ngước mắt nhìn ông ta, trong lòng cười lạnh, trên mặt vẫn ra vẻ ngoan hiền dịu dàng: “Vương gia nói rất đúng, Mật Nhi biết phải nói với ca ca thế nào. Vương gia yên tâm.”

Lúc này Vĩnh Ninh vương mới hài lòng gật đầu, ngẫm nghĩ lại, phải bảo Vĩnh Ninh vương phi căn dặn bọn hạ nhân không được lên tiếng, giấu giếm tuyệt đối chuyện năm xưa.

Ông ta tin tưởng Điền Mật sẽ nghe lời mình, bởi vì ông ta cho rằng, nữ nhi tòng phụ, xuất giá tòng phu.

Cho nên, ông ta hoàn toàn không ngờ, Điền Mật đối với ông ta chính là bằng mặt không bằng lòng.

Điền Mật trở về Như Mộng viên, hiện tại Cố Ỷ Dương quay về, không cần phải gấp gáp đi kiếm thêm điểm hảo cảm từ Âu Dương Túc Ngọc. Nên để cho Vĩnh Ninh vương và Điền Khiếu trả giá thật nhiều trước đã.

Trời sập tối Cố Ỷ Dương mới quay lại, Vĩnh Ninh vương bày tiệc đãi hắn.

Tất cả gia quyến cùng nhau dùng bữa tối, ít nhất ở bên ngoài mọi người đều có vẻ hòa thuận.

Có điều, khi Cố Ỷ Dương hỏi Như phu nhân, sắc mặt tất cả mọi người lập tức thay đổi. Những thị thiếp thứ xuất, đồng loạt buông đũa, sợ hãi cúi đầu.

Trong lòng Cố Ỷ Dương xuất hiện cảm giác không lành, hắn ngồi thẳng người, ánh mắt kiên định nhìn Vĩnh Ninh vương, hi vọng ông ta có thể cho hắn câu trả lời chính xác, năm năm sống trong quân đội, khí chất của hắn vô tình biến thành nghiêm nghị hơn.

Điền Mật không nói gì, chỉ im lặng, chờ Vĩnh Ninh vương mở miệng. Vĩnh Ninh vương nuốt một ngụm nước bọt, nhìn Cố Ỷ Dương khó khăn cười một tiếng: “Chuyện đó, Ỷ Dương à, Như phu nhân bà ấy, hai năm trước đột nhiên bị bệnh nặng rồi qua đời.”

“Cái gì?!” Cố Ỷ Dương lập

alt
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc