Máy bay rung lắc nhẹ, sau đó lượn lên. Mặc dù có hơi thấp một chút, nhưng điều đó có nghĩa là cần điều khiển vẫn hoạt động.
“Thật tốt quá, hoạt động được rồi!” Lãnh Tiểu Dã vui mừng khôn xiết, “Anh hãy giữ chặt cần điều khiển, tôi sẽ thử xem có thể hạ cánh khẩn cấp trên biển hay không.”
“Được.” Hoàng Phủ Diệu Dương lập tức duỗi tay còn lại kéo chặt cần điều khiển.
Lãnh Tiều Dã quay qua xem xét các nút trên bảng điều khiển để xem nút nào vẫn còn hoạt động.
Lúc này trực thăng vẫn đang lao xuống, nhưng tốc độ rơi chậm hơn trước một chút.
Trên biển.
Cả du thuyền và thuyền cứu hộ đều bị tụt lại phía sau.
Quản gia đứng trên du thuyền, nhìn chiếc trực thăng đang hạ cánh một cách kỳ lạ phía xa, rồi nhíu mày.
Cách hạ cánh này rõ ràng là có gì đó bất thường.
“Mau tăng mã lực, đi hết tốc độ đi!” Lão quản gia ở bên cạnh vội vàng xoay người chạy về phía buồng lái, rồi cầm lấy điện thoại di động ra lệnh cho vệ sĩ trên thuyền cứu hộ, “Mau lên, trực thăng hình như đang gặp sự cố "Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Mã lực của du thuyền được phát huy tối đa, và các vệ sĩ đang lao về phía trước như những kẻ mất trí.
Chiếc trực thăng giữa không trung vẫn tiếp tục lao xuống.
Trước bàn điều khiển, Lãnh Tiểu Lã cau mày thu ngón tay lại, cho dù cô thao tác như thế nào, bàn điều khiển cũng không có phản ứng.
“Hệ thống máy tính bị tê liệt.” Cô quay mặt lại, cười như không mà nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương, “Bây giờ… anh đã hài lòng chưa?Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Hoàng Phủ Diệu Dương không trả lời mà ngẩng mặt lên nhìn mặt biển càng ngày càng gần.
Bất chợt duỗi tay kéo cô vào lòng.
"Buông tôi ra!"
Lúc nào rồi mà hắn còn tâm trạng ôm cô?!
Lãnh Tiểu Dã cố gắng vùng vẫy, nhưng Hoàng Phủ Diệu Dương lại không để ý tới, chỉ ôm chặt lấy cô bằng một tay, tay còn lại nắm lấy cần điều khiển.
Trực thăng càng ngày càng gần mặt biển, tốc độ lao xuống càng ngày càng nhanh, thậm chí có thể nghe thấy tiếng sóng biển.
Biết rằng thời khắc cuối cùng sắp đến, Lãnh Tiểu Dã thu chân và cánh tay để che mắt lại, nỗ lực cuối cùng của cô.
"Cha mẹ, con xin lỗi. Không phải con gái bất hiếu mà là tên khốn kiếp nào đó đã hại con. Nếu con chết đi rồi, kiếp sau con sẽ báo đáp công ơn dưỡng dục của cha mẹ!"Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Hai người đứng sát nhau, mặc dù cô nói rất nhỏ nhưng Hoàng Phủ Diệu Dương vẫn nghe thấy giọng nói của cô.
Quay mặt lại, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của cô, lông mày anh chỉ nhíu chặt lại.
Cuối cùng chiếc trực thăng lao xuống và đập vào mặt biển vang lên một tiếng nổ lớn, sau đó nó lướt về phía trước trên những con sóng.
Nước toé lên, cát đá bay loạn xạ, không biết là may hay rủi, chiếc trực thăng tình cờ đáp xuống một hòn đảo nhỏ nhô lên một nửa trên mặt nước.
Trực thăng trượt dài trên bãi cát, đập phải một tảng đá lớn trên bờ thì dừng lại.
Chiếc trực thăng rung lên dữ dội, thân thể của hai người đồng thời văng ra ngoài, theo quán tính đập vào kính chắn gió.
Lãnh Tiểu Dã nhắm mắt lại theo bản năng, chỉ cảm thấy trong bóng tối, thân thể bị một đôi cánh tay ấm áp và mạnh mẽ ôm chặt, bên tai mơ hồ vang lên một tiếng kêu rên của Hoàng Phủ Diệu Dương.