Vương Tuấn nhấc bổng cô gái đem về giường, nằm đè lên trên, nơi giao hợp vẫn chưa hề tách rời, hắn chăm chú nhìn cô, ánh mắt nóng rực đến mức làm cho gò má trắng trẻo đỏ lên một mảng.
"Sao vậy? Rút... rút ra đi!"
Hắn bất ngờ liếʍ nhẹ môi cô, ôn nhu vỗ về và yêu thương, phái nam bên trong lại rục rịch ngốc đầu... cô hốt hoảng đẩy hắn ra một khoảng. Ôi trời... cô đã vô tình đào bới bản lĩnh đàn ông của hắn lên rồi sao?
"Anh không buồn ngủ sao? M...muốn nữa hả?"
"Phải!"
Vương Tuấn thật thà gật đầu, màu đỏ trên mặt lan nhanh đến mang tai. Lại dùng chiêu này để quyến rũ cô sao? Nếu vậy... thì hắn đã thành công rồi!
"Lần này đến... đến anh làm nha!?"
Vương Tuấn không trả lời, lại trực tiếp ngậm lấy đôi môi anh đào, thèm thuồng liếʍ láp, đưa lưỡi vào trong khuấy động tâm tình của cô, luồn lách vào mọi ngóc ngách để thăm dò, Hạ Lam ôm lấy đầu tóc hắn, say mê đón nhận sự nồng nàn pha lẫn chút cuồng dại ấy. Tên này đúng thật là thiên tài... dạy 1 hiểu 10! Vương Tuấn dường như đã hiểu được công việc và chức năng mới của đôi tay, hắn kéo vạt áo đầm ngủ lên cao, nhẹ nhàng mơn trớn một bên đầy đặn, hết xoa rồi lại bóp, vô cùng thích thú món đồ chơi mới này. Tò mò rời khỏi đôi môi mềm, hắn mê mẩn nhìn vào hai khối thịt to tròn đã bao lần câu dẫn cánh tay ngây ngô của hắn.
Hạ Lam bị nhìn đến xấu hổ đỏ mặt, đưa tay che đậy bớt cảnh xuân tươi mát.
"Không... không cần nhìn kỹ như vậy!"
Vương Tuấn kéo hai bàn tay nhỏ giữ chặt hai bên, cúi xuống ngậm lấy một bên đỉnh hồng.
Tiếng rên khe khẽ của Hạ Lam như là lời báo hiệu cho hắn biết cô đang rất thoải mái, điều đó khiến da đầu hắn hưng phấn rung lên, động tác trở nên mê loạn hơn, ra sức cắи ʍút̼ đỉnh hồng khiến nó săn cứng lại.
Thần trí của Hạ Lam quay cuồng, vô thức cong lưng tiếp nhận khoái lạc từ lưỡi ấm nóng của Vương Tuấn đem đến cho mình. Hắn chuyển mục tiêu sang bên đầy đặn còn lại ra sức liếʍ láp, cô càng ưỡn cao đón nhận, hắn càng cuồng nhiệt yêu thương.
Tiếng kêu khẽ khàng của Hạ Lam kíh thíɧ hạ thân của hắn trướng to bên trong cô, nhưng hắn đột nhiên ngừng lại mọi động tác, rút luôn cự vật thô to ra bên ngoài.
Hạ Lam trong phút chốc chợt thấy mất mát, hạ thân lạnh lẽo và trống rỗng, theo phản xạ tự nhiên đưa tay níu lấy cổ hắn, đôi mắt long lanh nhu tình nhìn hắn như mời gọi.
"Vương Tuấn... aa...ưʍ..."
Lời kêu gọi da diết chưa kết thúc thì đóa hoa ẩm ướt bị tập kích bất ngờ làm cho Hạ Lam bật ra tiếng rên yêu kiều. Hai ngón tay thon dài của Vương Tuấn nhẹ nhàng thăm dò bên ngoài, nâng niu hai cánh hoa và nhụy hoa.
Cô liên tục kêu rên, phía dưới run nhẹ một trận, hai mắt đê mê nhắm hờ, da dẻ hồng nhuận căng bóng đong đầy du͙ vọиɠ. Vương Tuấn chết mê chết mệt với dáng vẻ phóng đãng, gợϊ ȶìиᏂ của Hạ Lam, hai mắt hắn đỏ ngầu, bên dưới cũng đã căng to đến cực hạn, hai ngón tay vẫn không ngừng vuốt ve đóa hoa mềm mại rồi bất ngờ tiến vào bên trong hang động ướt sũng khuấy động một vòng.
Cô càng nức nở, hắn càng khuấy động, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, cơ thể mỹ miều vặn vẹo qua lại dưới sự quan sát của Vương Tuấn. Hạ Lam bị dồn ép tới mức chịu đựng cuối cùng, hai chân cô run rẩy quấn chặt vào thân thể cường tráng, đôi mắt đẹp mù mịt nhìn đến gương mặt mỹ nam, khàn giọng cầu khẩn: "Kh...không đủ... Vương Tuấn cho... cho vào đi!"
"Cho gì vào?"
Không phải chứ! Hắn giả ngu hay ngu thiệt vậy? Đừng nên đùa giỡn cô vào lúc này chứ! Cô sắp điên lên rồi!
Hạ Lam không còn kiên nhẫn để giải thích hay chơi đùa với hắn, cô đưa tay xuống dưới mò mẫm rồi đột ngột chụp lấy phái nam cực đại của hắn, tức giận gằn giọng: "Cho cái này vào!"
Vương Tuấn không dám chậm trễ cầm lấy cự vật thô to tiến sâu vào bên trong Hạ Lam, bắt đầu luật động hoang dã.
Tiếng rêи ɾỉ tê dại của cô như chất kíh thíɧ càng làm cho hắn điên cuồng ra vào, mạnh mẽ ra vào, hơi thở bấn loạn.
"Ch...chậm... aa... chậm một chút!"
Hai mắt hắn trở nên cuồng dại như một con thú hoang mất kiểm soát, bên dưới lại trướng to thêm, hung hăng va đập vào nơi tư mật của cô, khắp cơ thể tráng kiện bắt đầu xuất ra một tầng mồ hôi mỏng.
Hạ Lam đột ngột bấu víu hai bả vai săn chắc, hét lên một tiếng, đạt đến cao trào, hạ thể kịch liệt co rút khiến cho Vương Tuấn không chịu nổi cũng gầm lên một tiếng, phân thân cực đại của hắn giật giật vài cái, một lần nữa phóng thích toàn bộ mầm mống vào bên trong. Sau đó, hắn như một cái bong bóng xì hơi đổ nhào sang một bên, không quên kéo theo Hạ Lam ghì chặt vào lòng như lo sợ giấc mơ sẽ tan biến.
"Hạ Lam, tôi rất thích cô! Rất thích cô!"
Câu nói kết thúc không lâu, Vương Tuấn đã mệt mỏi thở đều. Hạ Lam khẽ cười nhìn gương mặt thỏa mãn của người bên cạnh, trong lòng thầm mắng mỏ tên đại ngốc nghếch. Ngày mai phải order vài loại ngừa thai khác nhau mới được vì cô đã lỡ đánh thức máu sói tiềm ẩn trong hắn. Haizz... có lẽ những ngày tháng sau này sẽ có chút vất vả đây!