Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi
Lục Tự lau khô hai tay, mở cửa nhà vệ sinh đi ra, thấy Nghiêm Thanh vẫn còn ngồi nghiêm chỉnh trên ghế salon.
Anh há miệng thở ra một hơi, đang định lên tiếng, chợt nghe Nghiêm Thanh mở miệng: “Tối nay tôi ở đây một đêm được không?”
Lục Tự vốn muốn lựa lời đuổi khéo, nghe vậy không thể không biết xấu hổ mà đuổi người ta đi, Nghiêm Thanh cúi đầu bổ sung: “Tôi uống rượu rồi, lái xe không tốt lắm.”
Nói tới nước này rồi, Lục Tự chỉ có thể đồng ý.
Lúc trước bởi vì muốn Tần Vân sống được thoải mái một tí, Lục Tự tự mình đi thuê một căn hộ hai phòng ngủ, nhưng Tần Vân tới đây một lần, ngồi không tới ba mươi phút lập tức bỏ về.
Lục Tự lấy phòng trống đó làm thành phòng sách, chỉ để lại một gian làm phòng ngủ.
Hiện giờ trong nhà chỉ có một cái giường, hai thằng đàn ông không phải không thể ngủ chung, chỉ là ai cũng biết Lục Tự là đồng tính, thẳng nam ở cùng anh trên một cái giường nói không chừng còn lo lắng mình bị xâm hại gì đó.
Lục Tự cười tự giễu: “Nếu như không chê, đêm nay cậu ngủ trên giường tôi đi.”
Nghiêm Thanh ngẩng đầu nhìn anh: “Vậy anh ngủ ở đâu?”
“Tôi…” Lục Tự dừng một chút “Tôi ngủ trên salon tạm một đêm là được. Mà có lẽ đêm nay cũng không ngủ được, chắc là mất ngủ, cậu uống rượu, ngủ trên giường thoải mái hơn chút.”
Nghiêm Thanh hé miệng vài lần, cuối cùng hạ giọng: “Tôi biết rồi, anh sợ Tần Vân thấy trong lòng không thoải mái đúng không, vậy tôi đi đây, không để cho cậu ta hiểu lầm anh đâu.”
Câu nói xong, tiện tay cầm áo khoác trên salon đi, môi mím chặt xoay người đi ra ngoài, đồng thời trong lòng đếm thầm 1, 2, 3…