Chúng tôi vừa cùng nhau ăn xong bữa tối. Như thường lệ thì cả hai chúng tôi sẽ cùng nhau rửa chén. Sau đó lên phòng khách dùng tráng miệng và xem TV. Giống như một đôi vợ chồng mới cưới vậy.
“Anh này, chúng ta tung đồng xu xem ai rửa chén nhé!” – Đột nhiên em đề nghị làm tôi hơi bất ngờ. Chẳng phải chúng tôi vẫn rửa cùng nhau sao? Sao hôm nay lại muốn tung đồng xu nhỉ.
“Sao em lại muốn như vậy?” – Tôi hỏi em.
“Tự nhiên em thích thế”
“Ừ, cũng được. Vậy mặt chữ thì em rửa còn mặt hình sẽ là anh nhé” – Tôi nói.
“Ừ” – Em cười.
“Mà chỉ được tung một lần thôi đó đấy” – Tôi nói và véo nhẹ vào mũi em.
“Đồng ý, để em tung cho” – Em nói và ngay lập tức lấy đồng xu trong túi tung lên.
Em chộp lấy đồng xu rồi đập nó lên mu bàn tay trái sau đó nheo mắt nhìn qua các kẽ hở của ngón tay. Được một lúc thì mặt em phụng phịu hẳn. Em bỏ hẳn bàn tay phải đang úp trên đồng xu ra.
“Em rửa chén vui vẻ nhé!” – Tôi nói rồi bất cười.
“Hay chúng ta tung lại nhé” – Em làm mặt cún con nũng nịu với tôi.
“Đã nói là chỉ tung một lần thôi mà. Không được ăn gian” – Tôi cốc nhẹ vào đâu em.
“Hay anh với em rửa chung đi! Có đôi có cặp cho vui” – Em cười xun xoe. Nhìn em đáng yêu chết đi được.
“Này, em là người đề nghị tung đồng xu mà” – Tôi nheo mắt nhìn em.
Nụ cười của em tắt hẳn nhưng không có vẻ gì là em đang giận. Em lè lưỡi với tôi rồi đứng dậy đi xuống nhà bếp không quên cố tình dậm chân thật mạnh. Em luôn làm tôi phải bật cười. Đáng yêu không thể tả!
Tôi còn ngồi lại một lúc không lâu thì cũng đi xuống nhà bếp. Tôi không định sẽ rửa chén phụ em đâu nhưng tôi muốn nhìn thấy bộ dạng của em lúc này.
Đứng dựa vào cửa bếp trong trạng thái tàng hình, tôi chăm chú quan sát em. Mái tóc búi cao làm lộ ra cái cổ thon dài. Một vài sợi tóc phớt phơ phía trước mặt. Gương mặt em đang rất bình thản. Đôi gò má bầu bĩnh hồng hào thật đáng yêu làm sao. Em từng nói với tôi khi còn là con người em có thói quen uống sữa tươi vào mỗi tối trước khi đi ngủ và khi sáng sớm vừa ngủ dậy. Có lẽ vì thế da em rất đẹp.
Tôi tiến lại gần em và thôi không tàng tình nữa. Từ phía sau, tôi vòng tay qua vòng em thon gọn của em và ôm em vào lòng.
“Không giúp người ta rửa chén thì đi chỗ khác chơi!” – Em nói giọng đều đều.
Dù nói vậy nhưng em đâu có vùng vẫy để thoát ra khỏi vòng tay tôi. Vì vậy tôi càng ôm em chặt hơn và hôn nhẹ lên cổ em.
Em mỉm cười không nói gì cả. Rồi tôi cứ thế, tì cằm lên cổ em và hít đầy phổi mùi hoa tử đinh hương.
Sau khi em rửa chén xong, chúng tôi lấy kem trong tủ lạnh sau đó vừa ăn vừa cùng nhau xem hài. Em cười rất nhiều và tôi cùng vậy. So với Tử Đinh Hương trước đây – luôn u hoài như một bông hoa trong buổi chiều mùa thu – thì giờ đây em luôn tươi tắn như bông hoa khoe sắc vào mùa xuân. Tôi vui khi nghĩ tôi mang lại cho em nụ cười hạnh phúc. Không biết em có như thế không? Em có cảm thấy vui vì đã làm tôi hạnh phúc không? Sự thật là tôi rất hạnh phúc và cũng như em, tôi cười nhiều hơn trước rất nhiều.
Em vừa ăn kem vừa chăm chú coi hài nên không để ý một chút kem dính trên môi mình. Tôi mỉm cười rồi dùng môi mình lau phần kem đó đi cho em.
“Ngọt quá” – Tôi liếm môi và mỉm cười lém lỉnh.
Em nhìn tôi bằng đôi mắt thật âu yếm. Dùng ngón tay trỏ, em chấm vào hộp kem rồi quệt nhẹ trên môi mình. Bây giờ môi em lại tèm lem như lúc nãy rồi. Sau đó em nhắm mắt lại đồng thời gõ gõ nhẹ vào đôi môi. Tôi mỉm cười và đặt lên môi em một nụ hôn.
Sau khi ăn xong chúng tôi cùng vào phòng tắm để vệ sinh răng miệng. Vào đến nơi thì tôi thấy cái bàn chải đánh răng của mình bị cắm ngược đầu xuống trong cái li. Tôi làm gì cắm bàn chải kiểu này. Tôi tần ngần nhìn cái tư thế kỳ lạ của cái bàn chải rồi quay qua nhìn em. Em đang cười ranh mãnh, mắt ngó lơ.
“Em là tác giả đúng không?” – Tôi nheo mắt nhìn em.
“Hỳ hỳ, hồi nãy tức anh quá nên em cắm ngược nó xuống ấy mà” – Em cười cười.
Tôi cốc vào đầu em. Em xoa đầu rồi chu miệng suýt xoa. Em láu cá thật đấy. Mà lại rất đáng yêu nữa chứ. Em cứ liên tục làm tôi yêu em nhiều thêm thế này!
“Thi xem ai đánh răng nhanh hơn không?” – Em đề nghị.
“Cái này mà cũng thi được nữa hả?” – Tôi tròn mắt nhìn em.
“Có gì mà không được” – Em chớp chớp mắt.
“Thế thắng thì được gì?” – Tôi hỏi em.
“Người thua sẽ phải làm bữa sáng mai và đánh thức người kia dậy”
“Cũng được, mà đánh ẩu sâu răng thì đừng có khóc nhé”
“Anh khỏi lo”
“1 2 3 bắt đầu” – Em vừa hô xong thì chộp luôn lọ kem đánh răng. Tôi lấy kem sau thì sẽ chậm hơn em rồi. Với lại tôi cũng muốn cho em thắng nên làm bộ rớt lọ kem để câu giờ. Không biết vẻ mặt em sẽ thế nào khi thắng nhỉ.
Em đánh răng thật nhanh sau đó rửa mặt. Quay nhìn qua tôi, thấy tôi đang còn chưa xong em reo lên thích thú.
“Em thắng” – Một tay em giơ cao lên giống như tượng nữ thần tự do. Em cười tươi, đôi mắt vòng lại như hình mặt trăng khuyết.
“Thế ngày mai em muốn ăn gì?” – Tôi hỏi khi cõng em ra khỏi phòng tắm. Hình như em thích được tôi cõng trên lưng nên đòi cõng hoài. Còn tôi thì chỉ cần em thích thì tôi cũng thích. Nên bây giờ tôi có thêm một sở thích nữa là cõng em.
“Hm… em muốn ăn mỳ ý” – Em nói như reo.
“Mỳ ý?” – Tôi gật gù cái đầu và bắt đầu nhớ lại cách làm.
“Anh biết làm không đấy?” – Tuy không nhìn thấy mặt em lúc này nhưng tôi cá là nó đầy vẻ hoài nghi.
“Sáng mai em sẽ biết. Lúc đó thì đừng có nghiện luôn đấy nhé!”
“Vậy à, để xem. Mà công nhận anh nấu ăn ngon thật!”
“Chỉ cần em muốn ăn thì anh sẽ luôn nấu cho em ăn”
“Em thương Dragon nhất quả đất!” – Em reo lên rồi hôn vào má tôi. Hỳ, em cứ như con nít ấy. Mà tôi cũng chẳng khác là bao. Tôi thấy mình như cậu con trai mới lớn ấy.
“Tôi nay em ngủ ở đây nhé!” – Em thì thào vào tai tôi.
“Không sợ anh à?” – Tôi hỏi em. Tôi thật sự ngạc nhiên khi em ngỏ ý ngủ lại ở nhà tôi.
“Tại sao em lại phải sợ anh? Em tin anh mà” – Em thì thào.
Nghe em nói vậy tôi vui lắm nhưng nói thật em đang đặt ra một thử thách khá lớn với tôi. Tôi cũng là con trai mà. Tử Đinh Hương ơi là Tử Đinh Hương.
Đặt em ngồi xuống giường và đưa cho em bộ đồ ngủ của mình, tôi đi ra ngoài với vẻ bình thản nhất nhưng thật sự tôi đang không bình thản chút nào. Đóng cửa phòng lại tôi lao thẳng đến chỗ tủ lạnh và tu vội bình nước lạnh.
Hít thở thật sâu và cố gắng duy trì hơi thở ở mức bình thường, tôi đi đến cánh cửa phòng và gõ vào đó. Sao tôi lại thấy hồi hộp thế này?
“Ừ, em xong rồi, anh vào đi!” – Giọng em từ bên trong vọng ra.
Tôi đi vào và thấy em đang ngồi khoanh chân trên giường, mái tóc để xõa ôm lấy gương mặt trông rất gợi cảm. Bộ pijama rộng thùng thình làm em trông thật đáng yêu.
Thấy tôi, em vỗ vỗ hai tay vào nhau rồi dang rộng ra như kiểu người ta nựng em bé. Nhưng tôi biết như thế có nghĩa là “cõng em”
Tôi ngồi xuống giường và xoay lưng lại phía em. Em choàng tay qua cổ tôi và tôi cõng em lên. Hai tay em tinh nghịch nắm hờ hai tai tôi rồi “bẻ lái” ra hướng ban công. Thì ra là em muốn ra ngoài ngắm sao.
Với kinh nghiệm nhiều năm nghiên cứu thiên văn, tôi nói cho em nghe về những ngôi sao. Em thì liên tục hỏi sao nào ở chỗ nào còn tôi thì liên tục trỉ trỏ lên bầu trời trong khi vẫn cõng em trên lưng.
Sau một hồi khi không còn nhớ thêm được cái tên của ngôi sao nào nữa, em nói muốn nghe tôi hát, thế là tôi hát cho em nghe. Bài hát kết thúc mà tôi chẳng thấy em nói gì. Đợi một lúc lâu cũng không thấy em hỏi về các ngôi sao nữa. Hóa ra em đã ngủ rồi.
Đặt em nằm lên giường và kéo chăn đắp cho em, tôi chăm chú nhìn ngắm khuôn mặt em lúc này. Trên môi em còn nở một nụ cười thật hiền. Trông dáng vẻ của em bây giờ thật bình yên quá! Tôi nằm xuống bên cạnh em và ôm em vào lòng. Xem ra mọi việc không khó khăn như tôi nghĩ. Chỉ cần ôm em như thế này với tôi đã là đủ rồi.