Mặc dù những người ở đây đều là người làm lâu năm, đã quen nhìn thấy vị tiểu thiếu gia này không có chuyện gì cũng sinh bệnh, nhưng Nghê Thần sốt cao không ngừng, bị rơi vào hôn mê vẫn khiến cả nhà họ Nghê loạn lên.
Bác sỹ gia đình suốt đêm khám bệnh cho Nghê Thần, đã cho uống thuốc hạ sốt, cũng đã châm cứu qua, nhưng Nghê Thần vẫn không có dấu hiện chuyển biến tốt.
Trong lúc họ Nghê vì hắn bị bệnh mà quay như chong chóng, thì Tang Thủy Lan cũng đang bị Hỉ Oa quấn lấy.
“Không phải chị không muốn giúp em, thực sự là… thật ra chị cũng rất sợ quỷ.” Cô nói thẳng.
Khi Hỉ Oa nói cho cô biết nữ quỷ có diện mạo xinh đẹp dáng người khêu gợi kia chính là Sắc quỷ trong truyền thuyết, cô thực sự bị dọa nhảy dựng lên.
Từ nhỏ đến lớn, cô đã nhìn thấy muôn hình vạn dạng các loại quỷ, có loại không có đầu, thiếu tay thiếu chân, chết oan… Duy chỉ chưa thấy qua Sắc quỷ. Không nghĩ tới Sắc quỷ lại là một nữ quỷ trẻ tuổi diện mạo xinh đẹp như vậy.
Dựa theo cách nói của Hỉ Oa, Sắc quỷ đã luôn đi theo Nghê Thần từ lâu, có điều trước đây hắn sống ở khu phố trung tâm, ồn ào náo nhiệt, hơn nữa trong nhà còn mời pháp sư bày trận pháp theo phong thủy cho nên Sắc quỷ không thể đến gần hắn. Bây giờ hắn đột nhiên chuyển về biệt thự, đây là chỗ hẻo lánh, khung cảnh âm u, có lẽ không có pháp sư bày trận pháp nên nó mới có cơ hội tiếp cận hắn.
Nếu không mau nghĩ cách đuổi nữ quỷ đó đi, để càng lâu sức khỏe của hắn sẽ ngày càng yếu.
Bị cô từ chối, Hỉ Oa nước mắt lưng tròng, trưng ra bộ mặt đáng thương, nhỏ giọng nỉ non khóc lóc nói: “Chị Thủy Lan, chị không thể thấy chết mà không cứu. Chị không cứu anh ấy, em cũng sẽ chết đấy”.
Tang Thủy Lan nhìn dáng vẻ đáng thương của nó liền mềm lòng. Phụ nữ ấy mà, nhược điểm lớn nhất chính là lúc nào cũng mềm lòng trước những thứ dễ thương, nhìn thấy Hỉ Oa, tình mẫu tử của cô không tự chủ mà dâng lên. Tuy rằng cô cũng biết đứa trẻ này luôn kiêu ngạo ít thấy dáng vẻ yếu đuối này, nhưng cô vẫn không nỡ cự tuyệt yêu cầu của nó.
Chính là…nghĩ đến chuyện để mọi người biết mình có đôi mắt âm dương mà giúp được người khác, cô vẫn không muốn, kiên quyết không lần nữa để đứa trẻ này phá vỡ nguyên tắc của mình.
Hỉ Oa hết khóc rồi nháo, chiêu thức nào cũng dùng tới nhưng vẫn không thuyết phục được cô, cuối cùng nó lau nước mắt, đem khuôn mặt đầy nước đến trước mặt cô nói: “Nếu anh ấy chết, em cũng không sống nổi. Chị Thủy Lan, chị thật sự nhẫn tâm nhìn em vì sự vô tình của chị mà hồn phi phách tán sao?”
“Tại sao anh ta chết em cũng không sống được?”
“Bởi vì…” Ánh mắt đầy nước của Hỉ Oa lóe lên, cái miệng nhỏ nhắn nói: “Anh ấy chính là ba tương lai của em .”
Chuyện này khiến Tang Thủy Lan ngẩn người, cô nghĩ đến vô số khả năng, nhưng không nghĩ tới Hỉ Oa sẽ đầu thai làm con cháu nhà họ Nghê.
“Em là bị thị thiếp của cha đầu độc chết, bà ấy ghen tỵ với mẹ em đã sinh con trai trưởng là em, lo lắng cho đứa con của mình không được kế thừa gia sản, nên đã tính kế hại em…” Hỉ Oa lớn tiếng tức giận, đi lại trong phòng, “Bởi vì em bị oan, cho nên sau khi chết đã biến thành ác quỷ, tự tay giết người thiếp kia. Việc này trái với nguyên tắc âm dương của Quỷ Hồn, bình thường đều không thể có cơ hội đầu thai làm người, cho nên mấy chục năm nay hồn phách của em đều phiêu bạt trần thế không thể siêu sinh. Nếu không phải có duyên gặp Huyền Trinh đại sư, chỉ sợ em cũng giống như những ác quỷ khác, bị Câu Hồn sứ giả câu hồn phách đi, nhốt xuống mười tám tầng địa ngục.”
“Huyền Trinh đại sư?”
“Ông ấy là một lão hòa thượng trong miếu, cũng giống như chị, có thể nhìn thấy những thứ người bình thường không thấy, sau khi gặp em đồng cảm với chuyện của em, nên đã khuyên em hoàn lương…” thấy cô nghe mê mẩn, Hỉ Oa càng nói càng hăng. “Chị có biết trên tai trái Nghê Thần có một đồ trang sức màu đỏ không?”
Tang Thủy Lan gật đầu. Tuy rằng con trai đeo khuyên tai làm người ta có cảm giác kỳ quái, nhưng đeo trên người Nghê Thần lại rất phù hợp.
“Thật ra trong hoa tai đó, có cất giấu một phần hồn phách của em. Huyền Trinh đại sư nói, em cùng Nghê Thần trong quá khứ có duyên nợ, nên đã đem một phần hồn phách của em chuyển vào trong đó, như vậy anh ấy có thể cho em cơ hội đầu thai, mà em cũng có thể dùng hồn phách của mình phù hộ cho anh ấy một đời bình an.”
Nói tới đây, khuôn mặt nhỏ mềm mại của Hỉ Oa như có ánh sáng.
“Chị không thể hiểu được đâu, đầu thai làm người là khát vọng của tất cả cô hồn dã qủy. Bắt đầu từ khi Nghê Thần chín tuổi, em đã luôn trông ngóng anh ấy trưởng thành, kết hôn, như vậy em mới có thể đầu thai sống lại một lần nữa…”
“Cho nên, nếu lần trước chị không giúp em, một khi Nghê Thần gặp sự cố thang máy chết đi em cũng không có cơ hội” Tang Thủy Lan nói.
Hỉ Oa gật đầu, “Khuyên tai của anh ấy có một phần hồn phách của em, nên mỗi khi anh ấy gặp nguy hiểm em sẽ cảm nhận được trước, nhưng đến thời điểm khi Hung tinh chiếu mệnh, khuyên tai sẽ mất đi năng lực bảo vệ, giống như bây giờ, sở dĩ cơ thể anh ấy yếu ớt còn bị sắc quỷ bám theo chính vì Hung tinh xuất hiện…”
Nói xong, nó bổ nhào vào người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn đau khổ cầu xin: “Chị Thủy Lan, chị đừng thấy chết không cứu, sắc quỷ kia thật sự rất ác, cô ta cả ngày quấn lấy cha tương lai của em sẽ hút hết dương khí mới thôi.”
“Cô ta là quỷ, em cũng là quỷ, sao em không đi nói chuyện với cô ta xem, thuyết phục cô ta đừng quấn lấy cha tương lai của em nữa?”
“Em cũng đã nói rồi, nhưng cô ta nhìn chằm chằm cha tương lai của em rồi nói, cô ấy sẽ biến anh ấy thành quỷ, rồi thành thân với anh ấy nữa.”
Nghe đến đây, Tang Thủy Lan không biết nói gì.
Nghê Thần bộ dạng thực sự xuất sắc, nhưng xuất sắc đến nỗi ngay cả nữ quỷ âm phủ cũng muốn câu dẫn anh ta thì…?
“Chị Thủy Lan…” Nhóc con kia lại ra sức làm nũng cô, đôi mắt đáng thương nhìn cô mong đợi.
Tang Thủy Lan khoát tay, “Được rồi, em đừng giả bộ đáng thương nữa, chị giúp em, có điều, có điều… chuyện này chị phải giúp thế nào?”
……
Làm người chính là không nên quá thương người, một khi lòng thương người dâng lên hậu quả chính là tự rước họa vào thân.
Bởi vì một phút mền lòng, Tang Thủy Lan đồng ý giúp Hỉ Oa cứu tính mạng cha tương lai của nó, kết quả được thông báo, muốn đem Sắc Quỷ trên người Nghê Thần đuổi đi, chỉ có một biện pháp duy nhất…chính là cô phải hi sinh thân mình đi dụ dỗ anh ta, phải kiến Sắc Quỷ kia ghen tuông, khiến nó trở thành ác quỷ đến tấn công cô.
Chỉ cần Sắc Quỷ phát sinh sát ý đối với cô, sát khí có thể gọi Câu Hồn sứ giả tới, đem Sắc Quỷ giam xuống mười tám tầng địa ngục.
Tang Thủy Lan nghe thấy lạnh người, rất muốn hỏi Hỉ Oa, vì sao lúc trước nó hại chết vợ lẽ kia mà không bị Câu Hồn sứ giả đem hồn phách của nó giam xuống mười tám tầng địa ngục.
Chỉ có điều, cô chưa hỏi thì Hỉ Oa cũng kể cho cô nghe, khi nó hại chết người vợ lẽ kia, quy chế làm việc tại Âm phủ còn chưa được hoàn thiện, số lượng Câu Hồn sứ giả không nhiều lại quá nhiều việc nên không đến kịp, do đó nó mới có thể bảo trụ hồn phách, không bị giam xuống mười tám tầng địa ngục.
Nhưng những năm gần đây, Diêm Vương mới lên thay đã hoàn thiện lại hệ thống quy củ của Âm phủ, đãi ngộ đối với Câu Hồn sứ giả cũng tốt hơn, không chỉ có lương cố định còn có tiền thưởng, mà tiền thưởng này phụ thuộc vào số Sát Quỷ mà họ câu hồn về, nên ai ai cũng cố gắng.
Tang Thủy Lan bỗng hiểu ra, vì sao số lượng Quỷ trốn ở nhân gian ngày càng giảm.
Nhưng đối với phương thức mạo hiểm tính mạng của mình để cứu người, cô thực sự không đồng tình. Ngay khi cô vừa có chút thái độ chần chừ, Hỉ Oa lại chớp chớp đôi mắt to tròn đáng thương, nước mắt lưng tròng, đầy vẻ ủy khuất nhìn cô, cô lại lần nữa bị đôi mắt đẫm lệ kia làm lung lay, đành phải chuẩn bị ra trận cứu lấy tính mạng tôn quý của Nghê Thần.