Truyện có chứa nội dung 18+, vui lòng không đọc nếu bạn chưa đủ 18 tuổi
Cũng đã ba năm kể từ lần gặp gỡ đầu tiên giữa Triệu Hạo Hiên và tiểu hồ ly. Trên thảm cỏ xanh mướt phía sau khuôn viên của Triệu gia, một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc đen dài tung bay theo gió, chạm vào làn da trắng xanh xao của Triệu Hạo Hiên. Hắn đang gối đầu lên hai đùi của thiếu nữ, cố gắng hít lấy hương thơm quyến rũ phảng phất quanh người nàng, như sợ gió sẽ cuốn đi mất mùi hương ngọt ngào ấy.
"Tiểu Hồ," hắn gọi nàng bằng cái tên hắn đã đặt, "ta yêu nàng. Ta biết tình yêu giữa người phàm và yêu quái là sai trái, nhưng ta vẫn yêu nàng. Dù cho kiếp này hay kiếp sau, vạn vạn kiếp sau." Triệu Hạo Hiên thổ lộ, như đang tâm sự với tiểu hồ ly, cũng như đang tự nhủ với chính mình. Hơi thở của hắn yếu ớt, nhưng giọng nói vẫn đầy ngọt ngào. Môi anh đào của thiếu nữ nở nụ cười tươi sáng, nàng cúi xuống hôn lên trán hắn: "Mạng của ta là chàng cứu, ta định sẵn vì chàng mà sống."
"Nàng không nói tên của mình cho ta, vậy từ giờ, ta sẽ gọi nàng là Lộ Khiết." Không phải nàng không muốn nói tên mình cho hắn, mà là vì loài vật như nàng sinh ra vốn dĩ đã không có tên. Làm sao có thể có một cái tên để mà gọi?