Muội muội tội gì phải cứu nàng? Chu Cẩm phi không vừa lòng nói.
Tội gì ta phải giết nàng? Nàng chẳng qua cũng là bị Trịnh Quý phi lợi dụng, nếu như giết nàng, lại thành ra giúp Trịnh Quý phi diệt khẩu, trong thiên hạ nào có chuyện dễ dàng như vậy đâu? Khang phi nháy nháy lông mày, nét mặt dí dỏm.
Chu Cẩm phi than thở, Tâm tư của ngươi linh hoạt như vậy, dùng trong Hậu cung quả thật là nhân tài không được trọng dụng mà. Ta thường nghĩ, nếu như có một ngày, nữ tử cũng có thể làm quan triều đình, lại giống như muội muội, thì không biết phong quang sẽ lớn cỡ nào đây?
Khang phi mím môi cười, Tỷ tỷ thật đúng là dám nghĩ. Chỉ sợ đến lúc đó thật thì tỷ tỷ cũng không muốn bị kẹt trong thâm cung này nữa, nhất định phải đến biên quan xa xôi, ra trận giết địch rồi.
Chu Cẩm phi bị chọc cười, dùng khăn tay che miệng nói, Nha đầu ngươi, chỉ biết trêu ta. Tay ta trói gà không chặt, làm sao đủ sức ra trận giết địch được?
Muội muội muốn nói là, làm qua triều đình cũng tốt, ra trận giết địch cũng tốt, vẫn tốt hơn là ở trong thâm cung này lục đục với nhau, phí hoài năm tháng.
Chu Cẩm phi nghe xong tràn đầy cảm xúc, Đối với tình thế bây giờ, muội muội thấy thế nào?
Khang phi liếc mắt nhìn Chu Cẩm phi, lắc lắc đầu, Cũng không phải ta đề phòng tỷ tỷ, mà chỉ là có vài lời, một khi ra khỏi miệng, thì sẽ là vạn thiên họa kiếp. Tỷ tỷ, tỷ có thể hiểu không?
Chu Cẩm phi gật đầu, không hỏi nữa.
Cung Phượng Từ.
Mấy ngày nay thân thể của Hoàng hậu dần dần tốt hơn. Hôm nay ngồi trong sân tắm nắng. Thái Quyên, Thái Lăng chỉ huy tiểu cung nữ giã nát cánh hoa mới hái, rồi mang vắt nước, sau cùng để tất cả, bao gồm cả những cánh hoa đã nát vụn, vào trong bình sứ ủ dưới nước.
Thái Quyên nói, Nương nương, năm nay hoa nở sớm, cũng thơm hơn năm ngoái, nếu chế thành phấn son, nhất định sẽ tốt hơn.
Hoàng hậu cười cười, không khỏi nhớ tới một câu, Kim niên hoa thắng khứ niên hồng, khả tích minh niên hoa canh hảo, tri dữ thùy đồng? (*) (Hoa năm nay thắng hoa năm trước, đáng tiếc hoa sang năm lại càng tốt hơn, biết cùng với ai)
Chuyện Hoàng thượng tăng thuế nàng biết, nàng cũng hiểu rõ cách làm lần này không thỏa đáng, sau lưng cũng đã từng khuyên giải, nhưng như cũ vẫn khiến Hoàng thượng không vui. Phu thê nhiều năm, nàng hiểu rõ Hoàng thượng. Mặc dù năm đó Hoàng thượng phụng chiếu lên ngôi, thế nhưng vẫn bị các đại thần chỉ trích, nói hắn thừa dịp chư tử tranh đoạt mà chui vào kẽ hở. Tiên hoàng cũng bị chư tử đấu đá lẫn nhau là buồn lòng, chỉ có thể chọn vị Hoàng tử các phương diện đều rất đỗi bình thường là hắn lên kế vị. Vì vậy Hoàng thượng rất để tâm những ý kiến này. Những năm gần đây hắn dốc sức chăm lo việc nước, chính là hy vọng khiến cho quần thần nhìn hắn bằng con mắt khác, rằng hắn có thực lực ngồi trên ngôi vị Hoàng đế này. Phải nói rằng Hoàng thượng vẫn luôn làm rất tốt, hắn cân bằng thế lực khắp nơi trong triều đình, từng bước từng bước xâm chiếm những thế gia đại tộc, thoát khỏi sự uy hiếp của bọn họ đối với triều đình, dần dần nắm quyền khống chế ở trong tay mình. Nếu như không có trận chiến này, qua mấy năm nữa, e rằng Hoàng thượng thật sự có thể quản chế tất cả.