Mọi người đều tò mò Mạc Ly lúc này lựa chọn trưởng công chúa hay là Thu Nhuyễn Nhuyễn.
Trong lòng bọn họ cảm thấy đương nhiên là Mạc Ly sẽ lựa chọn trưởng công chúa kim chi ngọc diệp.
Thu Nhuyễn Nhuyễn thấy Mạc Ly có chút khó xử, do dự muốn “tỉnh lại” hay không, để bọn họ
thấy thì thấy, bất quá lại bị gọi là yêu nữ thôi.
“Chuyện này không liên quan đến công chúa, công chúa có tâm, bổn tọa ngày sau tới cửa bái tạ, quản gia tiễn khách.” Mạc Ly nói xong liền ôm Thu Nhuyễn Nhuyễn đi rồi.
Thu Nhuyễn Nhuyễn trong lòng bất an, cảm thấy rất xin lỗi trưởng công chúa, rõ ràng hai bọn họ
chàng có tình thiếp có ý, nếu không phải nàng chặn ngang một chân, bọn họ nhất định có thể ở
bên nhau.
Mạc Ly trong lòng cũng tự trách, rõ ràng là không có khả năng, đi trêu chọc người ta làm gì, từ
từ, chỗ nào tính là trêu chọc, bất quá hai người quen biết, nàng cười thật ấm áp, nói nhiều thêm hai câu với nàng thôi, nhưng tư tâm gì đó hắn đều không có.
Mạc Ly nói chính là thật, nhưng tính tình hắn đạm mạc, không thích để ý đáp lời ai, cố tình vẻ
mặt ôn hoà với trưởng công chúa, khó tránh khỏi làm người khác nghĩ nhiều.
Vào viện của mình, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền chui ra từ trong lòng hắn, nói: “Ta tự mình trở về
phòng, chàng đi bận việc của chàng đi.”
Nói nói giãy giụa đi xuống, Mạc Ly cũng không kiên trì nữa, buông nàng xuống, nhìn nàng vào nhà liền đi.
Chờ Mạc Ly cầm mũ có màn che của nàng đến, Thu Nhuyễn Nhuyễn đang ngồi xổm trước cửa nhóm lửa trong bồn, một tay nàng che mũi miệng, một tay đang thêm than.
Mạc Ly đưa mũ có màn che cho nàng, tiếp nhận cái kẹp lửa trong tay, nói: “Nàng vào nhà đi.”
Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn bóng dáng hắn nhóm lửa, nhớ lại khi còn nhỏ, trước kia hắn thích nhất lúc đốt bếp lò nhét hai củ khoai nướng vào bên trong, lửa tắt, khoai lang cũng chín, sau đó hắn sẽ
đặt một củ ở cửa phòng nàng.
“Lần tới loại chuyện này để hạ nhân làm là được.” Mạc Ly châm bếp lò trong phòng nàng xong, địa long cũng đốt lên, cả căn phòng ấm áp lên mới ngồi xuống uống ngụm nước.
Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, vốn dĩ nàng cũng không cần tự mình châm bếp lò, nhưng gần đây hắn và trưởng công chúa đi lại gần gũi, những hạ nhân đó vì vỗ mông ngựa tân phu nhân nên cố ý nhằm vào nàng thôi, nếu không phải như vậy, nàng cũng không có khả năng sớm biết có một người là trưởng công chúa này.
Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn nhìn sắc trời, đã qua buổi trưa, cũng không biết có nên giữ hắn lại ăn cơm hay không?
Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa định mở miệng, hắn lại nói trước: “Đói bụng sao?”
Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, hắn liền đứng dậy đi ra ngoài, không bao lâu đã bưng đồ ăn tới.
Mạc Ly phát hiện buổi trưa trôi qua, mắt nàng biến thành màu đỏ hơn không ít, đến giờ Thân, toàn bộ tròng trắng đã trở nên huyết hồng, tròng đen cũng nhiễm màu đỏ, nhìn có vẻ dọa người.
Thu Nhuyễn Nhuyễn không quen bị người ta nhìn chằm chằm, không chờ Mạc Ly nhìn cẩn thận, đã cúi đầu, hơi hơi nghiêng người đi.
Mạc Ly thấy nàng kháng cự, liền thu hồi ánh mắt, nhìn sang một bên, ho nhẹ một tiếng, nói:
“Thời gian không còn sớm, ta đi trước.”
Thu Nhuyễn Nhuyễn hơi hơi sửng sốt, há miệng thở dốc, cái gì cũng chưa nói, gật gật đầu, nàng không muốn hắn đi.
Thu Nhuyễn Nhuyễn đưa hắn tới cửa, nhìn theo hắn rời đi, trời đất âm u, lại bắt đầu có tuyết rơi, Thu Nhuyễn Nhuyễn cầm dù đưa cho hắn.
Mạc Ly đi đến cửa viện, nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, thiên địa đều có màu xám trắng âm trầm, chỉ nàng một thân cát phục ám sắc đứng ở cửa, hồng đồng yêu dị đỏ như quỷ
mị, làm nàng cực kỳ giống yêu nghiệt họa thế.
Rốt cuộc là mùng một đại niên, để nàng một mình lẻ loi như vậy cũng không tốt lắm, Mạc Ly lại xoay người trở về, nói với nàng: “Tết m Lịch trên đường náo nhiệt, ta đưa nàng đi dạo.”
“Không phải có tuyết lớn sao?”
“Tuyết rơi có náo nhiệt của tuyết rơi.”
Tuyết càng rơi càng lớn, người đi trên đường vẫn rất nhiều, đại đa số cửa hàng cũng đều mở, Thu Nhuyễn Nhuyễn đi theo hắn đến Lê Viên xem tuồng, đây là lần đầu tiên Thu Nhuyễn Nhuyễn xem cái này, trong lòng thực kích động, hơn nữa nơi này có không ít quý nữ tới, đều mang theo mũ có màn che, nàng mang mũ có màn che cũng không phải đột ngột.
Vì phát hương tro, người ở kinh thành đều biết Mạc Ly, một người hai người đều tới nói chúc mừng tân niên, chờ khi bọn họ đến nhã gian, buổi diễn đã mở màn.
Lê Viên có quy củ của Lê Viên, mở màn là không thể tùy ý đi lại nữa, đến nhã gian, Mạc Ly bảo nàng bỏ mũ có màn che xuống.
Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, gỡ mũ có màn che xuống, chỉ một chớp mắt, liền trắng mặt, dùng mũ che ở trước mặt.
“Làm sao vậy?” Mạc Ly hỏi nàng.
Thu Nhuyễn Nhuyễn quay đầu nhìn hắn, Mạc Ly hơi kinh hãi, mắt phải của nàng đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, đỏ đến biến thành màu đen, phảng phất tùy thời sẽ tràn ra máu tươi.
Mạc Ly đội lại mũ có màn che lên cho nàng.
“Nơi này rất nhiều âm hồn.” Thu Nhuyễn Nhuyễn nhẹ giọng nói.
“Đây là đương nhiên, người thích náo nhiệt, quỷ cũng thích, đừng sợ, có ta ở đây, chúng nó sẽ
không gây thương tổn cho nàng.”
Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, thân thể nàng thuần âm nên rất gọi âm hồn tà vật nhớ thương, chúng có thể mượn cơ hội đoạt xá, không vào luân hồi, cũng có thể một lần nữa làm người. Mà thân thể Mạc Ly thuần dương lại đúng là khắc tinh, âm hồn tà vật đều phải đi đường vòng, đây cũng là duyên cớ nàng không thể rời khỏi hắn.
Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn nhịn không được nhích lại gần bên hắn.
Mạc Ly cời bồn lửa, làm lửa to hơn, thuận thế giữ tay nàng lại, lạnh lẽo trước sau như một.
Thu Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt, còn may có mũ màn che chống đỡ, rất muốn nói tay này cũng lạnh, có thể cũng cầm hay không.
Cũng không biết có phải tâm hữu linh tê hay không, nàng vừa nghĩ, Mạc Ly liền kéo một cái tay khác của nàng.
Nhiệt độ cơ thể hắn ấm áp theo đôi tay truyền đến trên người nàng, chỉ ngẫm như vậy Thu Nhuyễn Nhuyễn đã ngăn không được ngượng ngùng.
Mạc Ly thật ra không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy nàng thật sự chỗ nào cũng mềm, một đôi tay không lớn, lại có thịt mềm như bông, từ tay mà nhìn phải nói là thượng thừa.
Mạc Ly chuyên tâm nhìn biểu diễn trên đài, Thu Nhuyễn Nhuyễn mang mũ có màn che, thấy không rõ chỉ có thể nghe bọn họ hát xướng, đang nghe, đột ngột một tiếng rên rỉ áp lực chen vào, lúc đầu Thu Nhuyễn Nhuyễn còn tưởng rằng mình nghe lầm, không bao lâu lại có một tiếng rên rỉ đè nén, ngay sau đó là nữ tử nhẹ giọng quấy nhiễu: “Gia… Nô gia… Nô gia không được…
Sung sướng chết nô gia… Nô gia sắp… sắp…”
Chưa trải qua nhân sự Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng không biết lời này là thế nào, nghe thanh âm là từ nhã gian cách vách truyền đến, Thu Nhuyễn Nhuyễn hơi hơi nghiêng đầu, nhìn nhìn Mạc Ly, thấy hắn không có gì khác thường, cũng chưa nói gì, nhưng cách vách lại lần nữa truyền tới thanh âm, lần này là một giọng nam, chỉ nghe hắn nói: “Thoải mái sao, bảo bối này của gia, chính là quý nhân trong cung còn khen không dứt miệng!”
Nữ tử cười khanh khách nói không tin, trong cung thủ vệ nghiêm ngặt, há là ngươi muốn trộm hương trộm ngọc là có thể trộm hương trộm ngọc?
Nam tử hắc hắc cười nói: “Tiểu nương tử cũng đừng không tin, động đào hoa của Hoàng Hậu nương nương, gia còn biết sâu cạn, vú của trưởng công chúa còn là một tay gia xoa lớn!”
Lời này của hắn làm Thu Nhuyễn Nhuyễn thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi, nửa câu đầu thật ra nàng không hiểu, nửa câu sau trắng ra như thế, nàng muốn không hiểu cũng khó.
Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng hồi tưởng một chút ngực trưởng công chúa, hình như còn rất lớn, nàng không ngăn được nhìn về phía Mạc Ly, nghĩ bọn họ đến tột cùng có hay không…
“Không cần nhìn ta, giữa ta và nàng ấy thực trong sạch, nói đến nàng cũng không tin, ta và nàng ấy có lui tới là bởi vì nàng ta phá thai bị anh linh quấn lên, lúc này mới trộm tìm ta hỗ trợ.” Tuy rằng hắn và Thu Nhuyễn Nhuyễn không có cảm tình, nhưng rốt cuộc bọn họ là phu thê, hắn làm sao có thể không minh bạch cùng nữ nhân khác, bất quá tính tình trưởng công chúa làm hắn không phản cảm, nói nhiều hai câu với nàng ấy, khiến cho người khác hiểu lầm.
Nghe được chính miệng hắn nói giữa bọn họ thanh thanh bạch bạch, Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được cong khóe miệng, ngay sau đó là khiếp sợ, nói như thế, vừa mới nam nhân kia nói chính là thật sự!
Bên kia lại bắt đầu một vòng đại chiến, nam nhân còn đang khoe khoang sự tích anh hùng, nói hắn ở trong cung lên giường thêu hoa của bao nhiêu nương nương, phá thân xử nữ của bao nhiêu cung nữ.