Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện
Chương 83: Nhân và quả chùa Bồ Đề
Mạc Ly dừng lại chú ngữ, nghe nó nói tỉ mỉ.
Hai con hồ yêu một đực một cái kết làm vợ chồng, vốn tu hành ở trên núi
phụ cận Kim Lăng, cùng Kim Lăng Triệu gia coi như hàng xóm, ngày
thường nước giếng không phạm nước sông.
Một ngày nọ sinh nhật hồ thái nãi, chúng nó đi mừng thọ, trở về liền phát
hiện ổ bị mấy đứa bé Triệu gia xốc lên, giết không ít hồ tử hồ tôn của chúng
nó. Lúc này chúng nó mới diệt tộc Triệu gia bọn họ.
Mạc Ly nghe xong, không lên tiếng, nhẹ nhàng gõ gõ cái bàn, nhàn nhạt
nói: “Ngươi nói dối.”
Hồ yêu sửng sốt, không khỏi giơ tay xoa xoa mồ hôi đầy trán, nói: “Tiểu
yêu nói những câu đều là thật, quốc sư nếu không tin chỉ cần đi kiểm
chứng.” Hồ yêu nói như vậy là vì khẳng định hắn không thể tra ra cái gì.
“Để ta đoán xem, các ngươi đối phó Triệu gia hẳn là vì linh dược tổ truyền
Thiên Hương Đậu Khấu của bọn họ đi?”
Thiên Hương Đậu Khấu vừa nói ra, hồ yêu nháy mắt thay đổi sắc mặt, Mạc
Ly liền biết mình đoán đúng rồi.
“Nếu không phải Thiên Hương Đậu Khấu, ngươi làm sao có thể ở trong cao
tăng vờn quanh chùa Bồ Đề, che dấu như thế nhiều năm đâu.” Thiên Hương
Đậu Khấu của Triệu gia hiện còn xếp hạng trên bảng thần dược, từ sau khi
người Triệu gia chết, Thiên Hương Đậu Khấu liền mất bóng dáng. Theo
truyền thuyết Thiên Hương Đậu Khấu là thượng thần nào đó phi thăng lưu
lại xá lợi, có thể làm người chết sinh ra xương thịt. Triệu gia tinh thông trận
đồ bát quái và thuật cơ quan đều vì bảo hộ Thiên Hương Đậu Khấu, cũng
không biết hai hồ yêu trộm đi như thế nào.
263
Hồ yêu trong lòng lo sợ, cân nhắc rốt cuộc hắn biết bao nhiêu, chuyện tới
bây giờ, nó cũng chỉ có thể cắn răng nói: “Nếu ngươi đều đã đoán được, ta
cũng không có cái gì mà dấu diếm, không sai, Triệu gia diệt môn thật là
chúng ta làm.”
Hai con hồ yêu nguyên là tu hành ở hậu sơn chùa Bồ Đề, ngày thường ở
trong sơn động tu hành, đêm trăng tròn mới ra bái nguyệt phun nạp.
Đêm đó mười lăm, đúng là lúc trăng tròn là chúng nó như thường lệ lên
đỉnh núi bái nguyệt, lại không ngờ đêm đó đúng là ngày Bồ Đề lão tổ lại phi
thăng lần nữa, trời giáng hạn lôi, chém thẳng vào chùa Bồ Đề, chúng nó vì
ở chỗ cao, lại là yêu tinh, cũng vô tội bị thiên lôi lan đến. Nó bị trọng
thương, không sống được bao lâu, hồ li đựcđi khắp thiên hạ tìm bảo vật tục
mệnh cho nó. Thiên Hương Đậu Khấu của Triệu gia là tuyệt thế, có công
hiệu khởi tử hồi sinh, chúng nó liền đánh chủ ý tới cái này.
Nhưng mà lấy đạo hạnh bọn nó ngay lúc đó căn bản không đối phó được
người Triệu gia, chỉ có thể dùng kế cướp lấy Thiên Hương Đậu Khấu.
Hồ li đực hóa thành bộ dáng biểu ca, câu dẫn tiểu nữ nhi Triệu gia, dỗ cho
tiểu nữ nhi rễ tình đâm sâu, đi trộm Thiên Hương Đậu Khấu.
Mắt thấy sắp thành công, không nghĩ tới biểu ca thật sự lại tới. Đồ thật tới,
nó là giả đương nhiên không thể xuất hiện nữa, chỉ đành thi pháp làm cho
lẫn lộn ký ức. Nào biết đâu rằng biểu ca của nàng kia cũng không phải là
người đứng đắn, thấy tiểu biểu muội đối với hắn trước đây khinh thường
nhìn lại đột nhiên gương mặt tươi cười đón chào, liền nổi lên ý xấu, dỗ cho
tiểu nha đầu chui rừng cây nhỏ. Người trẻ tuổi với chuyện này thường nhịn
không được, có lần đầu tiên liền có lần thứ hai, số lần nhiều, không dính
thai mới là có quỷ.
Tiểu nha đầu có mang đứa bé của biểu ca, tiểu nha đầu chính mình còn
không biết, mãi cho đến năm sáu tháng, bụng lớn đến không bình thường
mới bị người trong nhà phát hiện. Phụ thân bắt mạch cho nàng liền thay đổi
sắc mặt, hung hăng cho nàng một cái tát, biểu ca cũng bị đuổi đi.
Sáu tháng, đã không thể bỏ thai, đành phải sinh hạ, lại không nghĩ rằng,
sinh hạ ra một đứa bé ngu si, Triệu mẫu khóc một đêm, chỉ biết than làm
bậy.
Hồ li cái thương thế kéo dài tới lúc này đã là cực hạn, hồ li đực nhân lúc
người Triệu gia không ở
nhà, lại hóa thành bộ dáng biểu ca đi tìm tiểu nữ nhi, lừa gạt nàng đi trộm
Thiên Hương Đậu Khấu, nói chỉ cần hắn mang theo Thiên Hương Đậu
Khấu bị mất trở về, cha mẹ nàng sẽ xem ở
Thiên Hương Đậu Khấu mà đồng ý việc hôn nhân của bọn họ.
Tiểu nha đầu thấy hắn thành khẩn, trong lòng dao động, nàng cũng không
muốn hài tử sinh ra đã không có phụ thân.
Tiểu nha đầu mang theo nó đi phòng chứa cơ quan của Triệu gia, thấy được
Thiên Hương Đậu Khấu tổ truyền của Triệu gia, đang muốn lấy đi, không
nghĩ tới những người Triệu gia khác đã trở lại. Bọn họ không giống tiểu nha
đầu, liếc mắt một cái liền nhìn thấu chân thân của nó, nó chỉ
đành bắt cóc tiểu nha đầu để uy hiếp.
264
Ai ngờ nó mới vừa bắt lấy Thiên Hương Đậu Khấu, cả tòa cơ quan đều bị
xúc động, tất cả mọi người Triệu gia chết vì cơ quan nhà mình thiết kế. Nếu
nó không bắt cóc tiểu nha đầu trước, làm tiểu nha đầu chắn cho nó không ít
tên bắn lén, nó cũng phải bỏ mạng ở nơi đó.
Hồ li đực bắt được Thiên Hương Đậu Khấu nhưng cũng bị tổn thương
nguyên khí, tuy nói người một nhà Triệu gia đều không phải là chết dưới
tay nó, lại là vì nó mà chết. Nó lo lắng việc này bị
những người khác biết được, liền phóng hỏa đốt hết thảy dấu vết, đều ăn hết
hồn phách bọn họ
vừa mới ly thể, hủy thi diệt tích.
Nó phá giới, bởi vậy đi lên con đường tu yêu, thư hồ ăn vào Thiên Hương
Đậu Khấu xong quả
thật khôi phục, nó thấy hồ li đực vì nó phá giới, cũng quyết định đi theo
cùng nhau tu yêu, nó giết người đầu tiên đó là biểu ca kia, cũng coi như là
báo thù cho tiểu nha đầu.
Mạc Ly nghe xong trong lòng không khỏi cảm thán, quả thật là trời xanh có
tha cho ai, ai có thể
nghĩ đến ngọn nguồn sự tình vẫn là ở trên người Bồ Đề lão tổ đâu, chùa Bồ
Đề chú định phải có một kiếp này.
Bọn người Triệu Thanh Đề là bởi vì có nhân quả mới tề tụ ở chùa Bồ Đề,
như vậy Ca Thiện cô cô thì sao, lại nhân quả gì mới làm cho nàng trở thành
người được chọn để đối phó hồ li đực.
Ai biết được, tóm lại không phải là vô duyên vô cớ, nhân quả báo ứng, đều
không phải không báo chỉ là thời điểm chưa tới thôi.
“Các ngươi rơi vào tà đạo, về tình cảm có thể tha thứ, tuy nhiên, Triệu thị
một nhà vô tội, tú tài một nhà vô tội, oan khuất cần phải được giảỉ, giết
người phải đền mạng. Lần này nhốt đánh các ngươi vào luân hồi, hy vọng
từ rày về sau mỗi thế các ngươi có thể lo liệu thiện tâm, một lòng hướng
thiện, công đức đủ rồi, Bồ Đề tổ sư sẽ tự độ các ngươi phi thăng.”
“Không!” Hồ yêu không cam lòng chết đi như vậy, tấn công Mạc Ly, nhưng
mà trên người nó đã bị Mạc Ly hạ chú, Mạc Ly vừa niệm chú, nó liền ngã
xuống đất không dậy nổi, đau đớn đến muốn chết.
“Nếu ngươi lo lắng hồ li đực thì cứ yên tâm, đầu cầu Nại Hà chờ nó một lát
sẽ tự tương ngộ.”
Hồ li đực nghe xong lời này, liền suy sụp từ bỏ giãy giụa, nói: “Đa tạ quốc
sư.”
Tiễn đi hồn phách hồ li cái xong, Mạc Ly từ trong tay áo lấy ra bình ngọc
nhỏ, thả Chiêu Giác pháp sư ra, để ông ta bám vào trong cơ thể Tuệ Giác.
Vốn không tương hợp, thân thể cùng linh hồn cũng không thể hòa hợp nhất
thể, một cái tiên đan ăn vào, lại không có gì không ổn.
Tuệ Giác pháp sư đứng lên làm một cái Phật lễ với Mạc Ly xong rồi nói:
“Quốc sư có ân tái tạo, chùa Bồ Đề trên dưới suốt đời khó quên, A di đà
phật.”
“Chủ trì khách khí.”
Mạc Ly nói xong liền muốn đi, bị Tuệ Giác ngăn lại, nói: “Đệ tử Tuệ Quả
rất có tuệ căn, lần này vì yêu nghiệt mê hoặc, phạm phải tội lớn ngập trời
cũng thoát không được quan hệ với ta. Tuệ
265
Quả quyến luyến hồng trần, không muốn làm tăng, bần tăng cũng không
muốn khó xử hắn nữa, nhưng mà hắn không biết hồng trần gian nguy, còn
cầu quốc sư dẫn dắt hắn một thời gian.”
“Chủ trì nói quá lời, tất nhiên là không thành vấn đề.” Mạc Ly lúc này đâu
biết rằng Tuệ Quả có đạo duyên không sai, nhưng độ Tuệ Quả nhập đạo
cũng không phải là chùa Bồ Đề, mà là chính hắn. Giờ phút này Mạc Ly
cũng không biết được, Tuệ Quả sẽ trở thành chủ trì thứ nhất của Thanh Hạc
miếu của hắn.
Chờ hắn bên này kết thúc, Ca Thiện cô cô bên kia cũng không sai biệt lắm,
đất sét hóa người, hồ
yêu tất nhiên là không thể thải âm bổ dương, ngược lại là Ca Thiện cô cô
nhân lúc nó dùng hết sức mà đoạt yêu đan.
Ca Thiện cô cô đoạt yêu đan xong, hồn phách liền chạy ra khỏi thể xác mỹ
nhân đất sét, hồ yêu vội đuổi theo, lúc này mới phát hiện có người thiết kết
giới.
Mạc Ly bắt ba ba trong rọ, dùng biện pháp đồng dạng xử trí hồ li đực, Ca
Thiện cô cô vốn không định dễ dàng giao yêu đan cho Mạc Ly, nhưng nghe
xong Mạc Ly nói chuyện Triệu gia, nói hắn phải dùng yêu đan hơn trăm
năm tu vi của hồ yêu để khôi phục cháu trai ngốc của Triệu lão đầu trở
thành bình thường, nàng liền cho.
Mạc Ly không khỏi nghĩ, có lẽ hồ li đực ngày đó không cắn nuốt hồn phách
tiểu nữ nhi của Triệu gia, ấn theo thời gian tính lên, Ca Thiện cô cô tuổi như
vậy chính là nàng ấy chuyển thế.
Bất quá việc này có biết hay không với bọn họ đã không quan hệ, Ca Thiện
cô cô và thúc cháu Triệu lão đầu trước sau rời thôn Khảm Chu, Triệu lão
đầu hứa hẹn sau này sẽ không dùng thuật đất sét gây tai họa nữa, Ca Thiện
cô cô trước khi đi không quên nhắc nhở hắn lời hẹn mười năm.
Sự tình nhìn như hoàn mỹ, thực tế lại bằng không, ban đêm cùng ngày,
Thục Nương tự sát, đây lại là một cọc nhân quả khác.
Đạo Khư cũng đã chết, thi cốt vô tồn, bất quá cũng may gã không để ý thân
thể hư nhược đó, gã càng vừa lòng loại cảm giác thân nhẹ như yến hiện tại
này. Chỉ tiếc là những vàng bạc cùng pháp bảo đó gã đều không tìm về
được. Lưu Kỳ đau lòng một hồi lâu, đó vốn nên là đồ vật để lại cho hắn
nha.
Để cho Đạo Khư không hài lòng chính là trừ Thu Nhuyễn Nhuyễn và Mạc
Ly, đám người Lưu Kỳ đều nghe không được gã nói gì, cố tình Mạc Ly và
Thu Nhuyễn Nhuyễn đều ít nói, làm gã nghẹn chết.
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường