https://truyensachay.net

Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 167: biểu đạt tình yêu

Trước Sau

đầu dòng
Xiêm y Thẩm Quân mặc kích cỡ hoàn toàn không hợp với thân thể, lúc này, nàng bước vào sảnh chính, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Thẩm Ảm nhìn thấy nàng ăn mặc chẳng ra làm sao, cũng hơi ngại ngùng.

Trần Hồ, Đinh Hoà Tỉnh và Lâm Nguyên đều chú ý đến Thẩm Quân, thế nhưng nàng có thể mặc xiêm y của Thẩm Ảm. Không nói kích cỡ không phù hợp thân thể, trên người nàng là quần áo Thẩm Ảm, điều này thôi cũng là mọi người giật mình.

Ngày thường, nếu có người không cẩn thận là dơ quần áo của tướng quân, kết quả chính là bị hắn huấn luyện đến đáng sợ.

Quần áo của tướng quân chỉ có tướng quân có quyền chạm vào, cho dù dơ cũng phải chính hắn làm dơ.

Nữ tử này đúng là không hề đơn giản.

Trần Hồ và Đinh Hoà Tỉnh không biết nội tình, lập tức đem Thẩm Quân quy định thành nhân vật hồ ly tinh.

"Lão Đinh, buổi chiều mời nương tử tới đây một chuyến, mang Thẩm Quân ra ngoài mua xiêm y, tiền cứ lấy từ trướng thượng ở phủ tướng quân." Thẩm Ảm nói.

Đinh Hoà Tỉnh nghe nói muốn gặp nương tử hắn, lập tức muốn cự tuyệt, nhưng hình như Thẩm Ảm đoán được ý hắn, trừng mắt nhìn hắn chằm chằm, Đinh Hoà Tỉnh đành phải căng da đầu đáp ứng: "Thuộc hạ tuân mệnh."

Thẩm Quân lần thứ hai nhìn thấy Đinh Hoà Tỉnh, đã không còn cảm giác hoảng sợ như lần đầu, nhìn hắn biểu tình có vẻ rối rắm. Nàng chỉ cảm thấy mạc danh hỉ cảm.

Nàng có thể ở cùng với Thẩm Ảm, cũng là do Đinh Hoà Tỉnh này một tay kế hoạch, cũng may là nàng may mắn có thể tới đúng lúc, nếu không Thẩm Ảm gặp phải Liên Thanh kia, nàng sợ là kế hoạch rời khỏi quỹ đạo, có thay cũng vô ích, mọi thứ hết thảy đều hoàn toàn không giống nhau.

"Làm phiền Đinh phu nhân." Thẩm Quân bên ngoài tuy cười nói một câu cảm tạ với Đinh Hoà Tỉnh, nhưng trong lòng thì không. Nàng nhất định phải cho hắn một phần đại lễ.

Đinh Hoà Tĩnh còn ngu ngơ không hề biết trước bão táp thường sóng yên biển lặng, còn cười ha hả vuốt đầu, nói chuyện cũng thập phần đắc ý: "Nên vậy, nên vậy..."

Về đêm, Đinh Hoà Tỉnh khó tránh cùng với Trần Hồ đi ra ngoài uống rượu huyên thuyên. Nội tâm vô cùng tò mò, không biết Thẩm Quân và nương tử hắn đang hàn huyên cái gì, uống xong một vò rượu, Đinh phu nhân rốt cuộc cũng về đến nhà.

"Ai, Tuệ Mai, nàng về rồi sao."

Đinh Hoà Tỉnh tung ta tung tăng đi ra đón tiếp, không ngờ hắn tươi cười chưa kịp trao đã vội méo mặt, Đinh phu nhân lập tức động thủ.

"Tốt lắm tốt lắm, Đinh Hoà Tỉnh nhà ngươi." Đinh phu nhân hung hăng túm lấy lỗ tai hắn, cắn vào.

Đinh Hoà Tỉnh đau đớn giống như bị thọt tiết mà tru lên.

"Mỗi ngày ngươi nói đi đến chỗ tướng quân để thương nghị quân vụ, nguyên lai đều chạy đến Tuý Xuân Lâu. Ngươi được lắm. Ta không cho ngươi biết lễ độ, ngươi còn tưởng ta sẽ không bao giờ biết, có phải hay không."

"Hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi." Đinh Hoà Tỉnh lỗ tai bị túm đến đỏ rực, đau đớn nhe răng trợn mắt.

Đinh phu nhân không phải là người dễ nói chuyện, cầm chổi định đánh lên người hắn, Đinh Hoà Tỉnh liền né qua một bên.

"Ngươi biến đi, lập tức biến cho ta. Ngươi còn không đi? Chuyện của cái người tên Liên Thanh cuối cùng là như thế nào? Ngươi còn không chịu nói thật? Có bản lĩnh thì suốt đời câm miệng luôn đi. Ngươi còn dám trốn...Ha...Mỗi ngày còn dám lừa lão nương..."

Cái tên Liên Thanh vừa nói ra, Đinh Hoà Tỉnh lập tức hiểu chuyện đang biến xấu, trốn vào một góc giải thích: "Hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi, ngươi trước đừng đánh nữa, ta hết thảy đều vì tướng quân mà thôi."

"A a....."

Nếu có Trần Hồ ở đây, hắn nhất định vỗ tay khen ngợi, Đinh Hoà Tỉnh bị đánh đến trốn chui trốn nhủi như vậy vẫn là lần đầu thấy được, phu thê nhà người ta đánh nhau đều đóng cửa lại mà làm, không có bao nhiêu người bên ngoài biết được, Tiêu sái phó tướng Đinh Hoà Tỉnh, là một người mười phần sợ vợ.

Thẩm Quân dùng Hệ Thống nhìn thấy một màn này, nếu không phải Thẩm Ảm đang ngồi kế bên, nàng thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Bàn tay vàng quả nhiên là dùng đến tốt.

Hai người ngồi trong phòng, Thẩm Ảm vẫn không biết nên mở miệng thế nào, chỉ không ngừng uống trà, ánh mắt đều dừng trên người Thẩm Quân, nàng bỗng nhiên tươi cười, làm hắn không nhịn được sờ sờ đầu.

Trước vẫn là sờ mặt mình, không có dị vật. Mới mở miệng: "Ngươi đang cười cái gì?"

"A?" Nàng cười rõ như vậy sao? Thẩm Quân lắc đầu: "Không có gì."

alt
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc