Sở Tuyết trốn ở núi giả bên trong, nghe được một hồi khẩn trương kích thích, chẳng lẽ tên Thẩm Ảm hạ lưu vô sỉ đến thế, ở đây rõ như ban ngày, mà hắn dám làm ra cái loại chuyện xấu hổ như thế?
Thẩm Ảm một chút cũng không làm Sở Tuyết thất vọng, ngữ khí dâm tà, trên miệng đầy lời thô tục: "Bảo bối ngoan của ta, sợ cái gì chứ? Hôm nay thời tiết tốt như vậy, ở đây càng không có người khác, khiến cho ta ân ái hảo hảo sướng đến điên. Tiểu cữu hết sức tưởng niệm ngày hôm ấy ngươi ở trên xe ngựa, muốn gọi nhưng không dám gọi, cái miệng nhỏ bên dưới thiếu chút làm ta đến gãy, cả linh hồn đều sướng muốn điên, hôm nay ta muốn hồi tưởng lại mùi vị đó lần nữa."
"Không cần...A..." Thảm Quân phản kháng, Thẩm Ảm lại giống như cây cổ thụ, đối với hắn nửa điểm ảnh hưởng cũng không có.
Nguyên lai những lời đồn ở trong xe ngựa hôm đó, hoàn toàn là sự thật, Thẩm Ảm thật sự bỉ ổi vô sỉ, loại dâm ma tà niệm này, nên bị sét đánh, thiên đao vạn quả.
Cùng với Sở Tuyết một bên khó xử, đúng là còn Ám Nhất và Ám Tam.
Nếu là ngày xưa, hai người bọn họ đã sớm điểu tán.
Nhưng hôm nay vẫn còn một Sở Tuyết ở đó, làm bọn họ đi cũng được, không đi cũng không được. Nếu bị tướng quân trách tội, thật là khổ đến không nói nên lời.
Trời sáng, không khí trong lành, trong viện xuân tình tràn đầy, âm thanh kiều suyễn liên tục vang lên, hai anh em bọn họ chỉ có thể dùng mắt để giao lưu.
Ám Nhất: Tướng quân có chuyện gì sao?
Ám Tam: Tiểu thư phu nhân sao lại thế này?
Ám Nhất liếc mắt về phía mặt hồ đang chuyển động: Hai người bọn họ giống như đang diễn tuồng, ngày thường tướng quân muốn làm lập tức làm, hôm nay phá lệ nói nhiều.
Ám Tam nghe xong thấy có lý, liên tục gật đầu: Tiểu thư phu nhân lại giống như bị cường bạo, trong đó chắc chắn có ẩn tình.
Ám Nhất lại thiếu chút nữa buột miệng thốt ra, nhịn xuống.
Khuê phòng lạc thú sao, hai người họ đang sắm vai nhân vật.
Đây là Ám Nhất và Ám Tam đều cùng nhau âm thầm đưa ra kết luận.
Nhưng kết quả cho dù ra sao, cũng không thay đổi được cảnh ngộ xấu hổ của bọn họ.
Trên nóc nhà từng cơn gió lạnh, trong viện, trên mặt thì nóng, trong lòng như hoả.
Người núp ở núi giả thì lo lắng đề phòng, mỗi một người ở đây đều mang một nỗi u sầu riêng biệt.
Lại phải nói đến Thẩm Quân bên này, đúng là hai người có dị dạng, còn bị Ám Nhất và Ám Tam đoán đúng.