https://truyensachay.net

Trầm Quang Theo Hướng Nam

Chương 13 - Chương 13

Trước Sau

đầu dòng
Lộ Nam Tâm rũ mắt: . . . . . . Ngày đó cũng không phải là Chủ nhật.

Hoàn toàn tìm không được lý do, Cố Trầm Quang không khách khí vạch trần: “Xảy ra chuyện lớn như vậy, có phải Chủ nhật hay không rất quan trọng sao? Bình thường không phải là Chủ nhật, chú cũng không phải là cũng gọi điện thoại cho Nam Nam hay sao?”

Quả thật, bình thường lúc Cố Trầm Quang thỉnh thoảng rảnh rỗi, tính toán thời gian xem nếu Lộ Nam Tâm có thể nghe điện thoại hay không, cũng gọi về nhiều lần.

Lộ Nam Tâm không có lời nói, cúi đầu, im lặng không lên tiếng.

Cô uất ức cúi đầu ủ rũ. Cố Trầm Quang nhìn nhìn hai mắt liền mềm lòng. Tưởng tượng kéo cô gái nhỏ trước mắt ôm ngồi trên bắp đùi. Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy hiện tại cô đã lớn lên không ít, cũng không thể không cố kỵ gì giống như lúc trước.

Kiềm chế ý muốn đưa tay sờ sờ đầu cô, Cố Trầm Quang thấp giọng: “Thế nào? Không muốn nói thật với chú?”

Lộ Nam Tâm lắc đầu, ngón tay không tự chủ leo lên ống tay áo của anh, do dự mở miệng: “Không phải…… Nam Nam sợ, vạn nhất không muốn đi thì làm sao bây giờ?”

Cô sợ bản thân lệ thuộc quá đáng vào anh, câu nói đầu tiên có thể làm cho cô mất đi tất cả dũng khi rời đi. Mặt dày mày dạn ở lại đợi, mất đi tôn nghiêm cuối cùng.

Ánh mắt Cố Trầm Quang chợt lóe, trong lòng sáng tỏ, thở dài một tiếng. “Lần sau không được viện cớ này nữa. Sau này bất kể xảy ra chuyện gì, cũng phải nói cho chú biết. Chú giúp Nam Nam nghĩ cách, biết không?”

Lộ Nam Tâm ngoan ngoãn gật đầu, một tay gắt gao bắt lấy ống tay áo của anh không chịu buông.

Chúng ta đi đâu?

Trước dẫn Nam Nam đi ăn cái gì đó, sau đó đi tìm chỗ ở.”

Lộ Nam Tâm sửng sốt, ngạc nhiên: “Chú còn chưa tìm được chỗ ở?” Không giống anh nha. Cho tới bây giờ anh đều chuẩn bị kế hoạch đầy đủ mọi chuyện.

Cố Trầm Quang khụ một tiếng: “Đi gấp…… Ngồi đàng hoàng.”

Lộ Nam Tâm: “À.”

————

Cố Trầm Quang rất nhanh tìm được chỗ ở —— Một người bạn của anh ở chỗ này có một phòng nhỏ, biết anh đến Tứ Xuyên liền trực tiếp sai người mang chìa khóa qua.

Cố Trầm Quang cũng không khách sáo, tiện tay thu chìa khóa. Sau đó quay đầu lại nhìn về phía người ngoài cửa, trong miệng còn đang nhai bánh nướng. “Ngày mai trường Nam Nam bắt đầu nghỉ đúng không?”

Lộ Nam Tâm nuốt xuống miếng bánh, gật đầu: “Dạ, hôm nay mở cuộc họp phụ huynh là xong rồi. Nhưng mà ngày nghỉ trường học có thể cho học sinh trọ lại.”

Trước đó cô đã hỏi, cho nên mới để cho Chu Tần mang theo lời nhắn không về mừng năm mới trở về Bắc Kinh.

Cố Trầm Quang không để ý câu nói sau cùng của cô. “Ăn xong Nam Nam trở về trường học thu dọn đồ đạc, qua cùng ở với chú.”

Lộ Nam Tâm suy nghĩ một chút, vô cùng nguyện ý, vì vậy gật đầu: “Được!

Cố Trầm Quang buồn cười, bóc một con tôm đặt vào trong chén cô. “Ăn từ từ.” Dừng một chút, nhớ tới cái gì, trên mặt không lộ ra vẻ gì, hỏi: “Đúng rồi, lúc nào thì quan hệ của Nam Nam cùng Chu Tần thân mật như vậy hả?”

Anh vừa mới về nhà liền nghe mẹ nói, đứa nhỏ nhà họ Chu vì gặp Nam Nam đã tự mình lặng lẽ chạy tới Tứ Xuyên. Sau khi về nhà bị cha mẹ cậu phạt cấm túc một tháng.

Sau đó anh nói muốn tới gặp Lộ Nam Tâm, Dịch Sở còn tích cực nghĩ kế cho anh. Nói là người nhà họ Lộ không nhất định nguyện ý nói cho anh biết tin tức cụ thể của Lộ Nam Tâm. Không bằng đi hỏi ChuTần, thằng nhóc kia không biết từ đâu tìm hiểu được rõ ràng.

Anh cười nhạt, vậy sao?

Cố Trầm Quang biết Lộ Nam Tâm tới Tứ Xuyên, ngày hôm sau liền tìm người điều tra tình huống của

alt
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc