Nàng - Chu Phỉ Nguyệt
Dung mạo yêu mị, gia cảnh bình thường,thành tích không có gì đáng nhắc tới.
Là một người đa nhân cách, lúc tức giận mức độ bùng nổ ngang với một trái bom; lúc dịu dàng, nhỏ nhẹ không khác gì tiểu bạch thỏ đáng yêu, khả ái. Nàng không có chí hướng lớn, điển hình là một trạch nữ quanh năm ngày tháng chỉ thích ngồi mát ăn bát vàng.
Sở thích lớn nhất: ngồi lướt web đọc tiểu thuyết, thể loại ưa thích nhất là tiểu thuyết xuyên không. Ước mơ lớn nhất trong đời không phải là trở thành một nữ giám đốc đầy tài năng, cũng không phải nữ bác sĩ cầm dao xông pha trên bàn mổ, mà là trở thành một nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình.
Hắn - Hoàng Phủ Ngạo Thiên, hoàng đế lên ngôi từ sớm, khi chưa tròn mười chín tuổi. Là người có tài trị quốc.
Sở thích biến thái chính là: phúc hắc, dùng dung mạo yêu nghiệt của mình đi lừa đảo các thiếu nữ, sau đó phủi mông bỏ đi. Lịch sử phong lưu của vị hoàng đế trẻ tuổi, yêu nghiệt này sẽ bước sang một chương mới như thế nào khi đụng độ một nữ tử có tính cách đặc biệt mâu thuẫn?
Trích dẫn:
Lần 1:
" Nguyệt Nguyệt, nàng đang làm gì? "
" Không thấy sao? Bản tiểu thư đang sờ… Ừm…ngực ngươi thực rắn chắc. Xúc cảm rất tốt…không tệ…không tệ " - Một nữ tử nào đó rớt nước miếng.
Nam tử mặt ửng đỏ, nâng tay lên khẽ đẩy bàn tay đang sờ loạn của người nào đó ra.
" Nguyệt Nguyệt, chỗ này rất đông người, đừng sờ loạn mà. Người ta sẽ ngượng đấy !!! "
Người nào đó nghe giọng ỏn ẻn của nam tử kia liền rùng mình, vội vội vàng vàng rút tay về.
Hồng y nam tử thấy thế, khóe miệng nở nụ cười lẳng lơ, yêu mị. Ngón tay thon dài nâng lên một lọn tóc mai khẽ cuốn ở đầu ngón tay,phong tình nháy mắt: " Nếu Nguyệt Nguyệt muốn, chúng ta về nhà tiếp tục đi. Chẳng hay ý của Nguyệt Nguyệt thế nào? "
Nữ tử nào đó không có chí tiến thủ,mặt mũi háo sắc giương cờ trắng đầu hàng.
Lần 2:
" Khởi bẩm hoàng thượng, hoàng hậu giả nam trang đã xuất cung a "
" Phái người bảo vệ hoàng hậu " - Vị hoàng đế nào đó tiếp tục đọc tấu chương, đầu cũng lười nâng lên, phất phất tay nói.
" Hoàng thượng, cái đó………" - Hoàng ám vệ muốn khóc rồi.
" Nguyệt Nguyệt phá gì sao? " - Hoàng Phủ Ngạo Thiên thuận miệng hỏi.
" Không phải a. Hoàng thượng….khụ…hôm nay hoàng hậu….giả…giả nam trang vào ngưu lang túc quán…" - Hoàng ám vệ đáng thương, ấp ấp úng úng cố sức nói hết một câu hoàn chỉnh, trên trán liên tục rớt xuống giọt mồ hôi to bằng hạt đậu. Lời vừa dứt, hoàng ám vệ còn chưa kịp lấy lại tinh thần, bên tai thoáng qua một ngón gió không biết tên. Hoàng ám vệ giật mình ngước mắt lên, trên ghế rồng nào còn người. Trong lòng ám vệ kia liền thầm mặc niệm cho vị hoàng hậu vô lương còn đang mải dạo chơi kia.
TAG : đọc truyện Hoàng Thượng! Bản Cung Không Sợ Ngươi... Full , đọc truyện Hoàng Thượng! Bản Cung Không Sợ Ngươi... online , đọc truyện Hoàng Thượng! Bản Cung Không Sợ Ngươi... chương mới nhất , tải truyện Hoàng Thượng! Bản Cung Không Sợ Ngươi... full PRC